Em biết
không...
Vĩnh Long trong những ngày nắng
hạ
Nóng cháy da
nóng nung đỏ cả phượng buồn
Từng
giọt nắng
Như tia
lửa hực vàng trong trưa
vắng
Như căm hờn!
Như thù hận!
Muốn thiêu đốt cả
thế gian
Những con đường nhựa toả thêm sức
nóng tràn
lan
Mùi hắc ín bốc lên nồng nặc
Mũi cay
xè
Mồ hôi tuôn đổ
Cổ họng khô
khan...
Có xá gì những chuyện nhỏ nhen
Đã quen rồi cả người Ta
đều miễn dịch
Lửa trưa hè chỉ tô đậm thêm lớp da đen
Tất cả không còn khi Em hiện đến trong Ta
Tim rung động và đây nguồn sáng
Địa
ngục trần gian biến thành cõi thiên
đàng
Có phải chăng Em quyền năng đến thế.
Quên Đi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét