Chủ Nhật, 27 tháng 6, 2021

Hè Về


Bài Xướng
                Hè Về

Nghìn trùng quê cũ vẫn còn thương
Tỉnh lẻ nghèo xơ quạnh mái trường.
Lả tả ngoài sân rây cánh phượng
La đà trong gió rủ hàng dương.
Ve sầu ra rả ru trưa nắng
Tiếng guốc đìu hiu vẳng góc đường
Hạ đến nao nao hồn lữ thứ
Lặng nhìn mây trắng mắt sầu vương!
                                     Mailoc
                                   05-26-21
                             (Nhớ Cao Lãnh)
***
Các Bài Họa:
               Hè Về

Mỗi độ hè về lại nhớ thương,
Nhớ sao là nhớ cảnh sân trường.
Tụm năm ba đứa theo hàng phượng,
Họp sáu bảy anh dưới bóng dương.
Ra rả ve sầu vang khắp chốn,
Chói chan nắng hạ nép bên đường.
Xa rồi dĩ vãng theo mây trắng...
Tuổi ngọc đâu còn chỉ vấn vương !...

                           Đỗ Chiêu Đức
                            Hè 2021 USA
***
       Trường Xưa Bạn Cũ

Nhớ hoài hình ảnh rất thân thương
Vòm phượng xanh tươi trước cổng trường
Hè đến, cánh hồng bung rực rỡ
Ve rền, giọng ấm vẳng du dương
Những tà áo trắng bay trong gió
Những bước chân mau nhịp xuống đường
Xao xuyến tình đầu không dám ngỏ
Bây giờ nghĩ lại dạ còn vương...
                              Phương Hà
                             (26/05/2021)
***
          Nhà Giáo Cao Niên

Nhà Giáo cao niên nghiệp dĩ thương...!
Ngồi ôn kỷ niệm thuở xa trường
Ca Li dưỡng lão bên hoa phượng
Cao Lãnh dừng chân dưới cội dương
Thầy cũ còn đây bao ký ức
Trò xưa đâu đó những con đường
Nhìn về xứ sở ve hoà tấu
Phượng Vỹ quê mình dạ vấn vương...!
                              Mai Xuân Thanh
                                  May 26, 2021
***
                Hè Về

Phải nói Hè Về thương rất thương
Với bầu không khí cảnh ngôi trường
Dấu chân vui bước trong ngày mới
Cánh phượng rực lên dưới ánh dương
Nắng đẹp,em như chìm giữa mộng
Chim non bậu thể lạc trên đường
Còn đâu nữa nhỉ xưa xa ấy,
Nhắc tới ôi chao mãi vấn vương!
                              Thái Huy
                                26/5/21
***
                   Hè Nhớ

Hạ sắp về rồi ....bao nhớ thương
Những ngày xưa ấy...thuở ra trường
Chia tay bạn hữu nhiều lưu luyến
Tạm biệt cô thầy lắm vấn vương
Rộn rã tiếng ve bên góc phố
Lập loè cánh phượng cạnh ven đường
Một thời áo trắng đầy hoa mộng
Giờ đã xa rời ...mấy đại dương
                         Songquang
                          20210526
***
       Nỗi Buồn Sa Đéc

Sa Đéc ngày xưa rất mến thương
Qua sông Đồng Tháp, biệt ngôi trường
Chưa quen đã vội xa bàn lớp
Vừa tới tưởng là đón ánh dương
Thủa đó, sen vàng chen khói lửa
Thời nay, tóc trắng thả ven đường
Kiến Phong hay chỉ là Cao Lãnh
Để mãi hồn thơ khách vấn vương ...
                  Hawthorne 26 - 5 - 2021
                          Cao Mỵ Nhân
***
      Trùng Trùng Nỗi Nhớ

Cao Lãnh một trời để nhớ thương
Quẩn quanh kỷ niệm với ngôi trường
Bầy ve uống nắng trên cành phượng
Lũ trẻ bày trò cạnh gốc dương
Định mệnh trớ trêu đành rẽ lối
Cơ may gặp gỡ lại chung đường
Vườn Thơ khuất bóng Cao Linh Tử
Đậm nét thầy trò mãi vấn vương
                           Kim Phượng
Nhớ Về Thầy Mailoc và Người Học Trò Đã Khuất Cao Linh Tử.
***
           Hè Vấn Vương!

Lưu bút tình thơ gợi luyến thương
Ve kêu báo hiệu buổi xa trường
Phượng hồng héo hắt rơi thềm cỏ
Áo trắng úa nhàu nhạt ánh dương
Guốc hết khua vang từng góc phố
Chân thôi rộn rã mọi con đường
Ngày xưa “Hoàng Thị” còn đâu nữa
Cái tuổi học trò những vấn vương…
                               Kim Oanh

***
                Nỗi Niềm

Tôi đứng bên bờ của tiếc thương
Trong mơ vẫn nhớ đến ngôi trường
Chắc Băng (*) mờ ảo in vầng nguyệt
Lớp học rạng ngời đón ánh dương
Có lắm thầy cô rời khỏi xứ
Đem bao con chữ lót nên đường
Và mình bị thải trong cay đắng
Nhoi nhói nơi lòng xót mãi vương.
                                    Quên Đi

(*) Ngôi trường Trung Học Công Lập Thới Bình tọa lạc bên bờ kinh Chắc Băng.Kinh xáng Chắc Băng ở vùng U Minh Hạ, thuộc hai huyện: Vĩnh Thuận của tỉnh Kiên Giang và Thới Bình của tỉnh Cà Mau. Kinh Chắc Băng dài hơn 40km nối liền từ ngã ba sông Trẹm đến đầu Vàm Chắc Băng ra sông Cái Lớn. Đây là con kinh thông thương giữa vùng U Minh Hạ và U Minh Thượng.


Chủ Nhật, 20 tháng 6, 2021

Ngọc Thụ Hậu Đình Hoa - Trần Hậu Chủ

 

Trần Hậu Chủ 陳後主 tên thật là Trần Thúc Bảo  陳叔寶  (553–604, trị vì 582–589), , thụy hiệu Trường Thành Dương công (長城煬公), tên tự Nguyên Tú (元秀), tiểu tự Hoàng Nô (黃奴), là vị hoàng đế cuối cùng của triều đại Trần thời Nam-Bắc triều trong lịch sử Trung Quốc. Tại thời điểm ông đăng cơ, Trần đã phải chịu áp lực quân sự từ triều Tùy bấy giờ là Tùy Văn Đế. Theo các sử gia truyền thống, Trần Thúc Bảo là một quân chủ bất tài, ham mê văn chương và tửu sắc hơn là việc chính sự. Năm 589, quân Tùy do Tấn Vương Dương Quảng cầm đầu, tấn công chiếm kinh thành Kiến Khang và bắt giữ Trần Thúc Bảo, kết thúc triều Trần và thời kỳ Nam-Bắc triều phân liệt, thống nhất Trung Hoa. Sau đó, Trần Thúc Bảo bị đưa đến kinh thành Trường An của Tùy, được đối đãi tử tế cho đến khi qua đời vào năm 604.(Qua cách cư xử của Tùy Văn Đế với Trần Hậu chủ, chúng ta thấy cách nay gần 1500, kẻ chiến thắng đối với người bại trận rất tình người. Trong chiến tranh ai vì chúa nấy, sau chiến tranh chẳng phân biệt ta và địch....!!!)
Bài thơ Ngọc Thụ Hậu Đình Hoa do Trần Hậu Chủ sáng tác và soạn thành khúc nhạc cho các ca vũ nữ trong cung múa hát. Người đời sau gọi đây là khúc nhạc mất nước.

   玉樹後庭花             Ngọc Thụ Hậu Đình Hoa
             陳後主                                   Trần Hậu Chủ

麗宇芳林對高閣      Lệ vũ phương lâm đối cao các
新裝豔質本傾城      Tân trang điểm chất bản khuynh thành
映戶凝嬌乍不進      Ánh hộ ngưng kiều sạ bất tiến  
含態笑相迎      Xuất duy hàm thái tiếu tương nghinh
妖姬臉似花含露      Yêu cơ kiểm tự hoa hàm lộ
玉樹流光照後庭。  Ngọc thụ lưu quang chiếu hậu đình.

宇 Vũ: mái hiên
Hộ: cửa chỉ có một cánh
帷 Duy: tấm màn

Dịch Nghĩa

Cây Ngọc Ở Vườn Hoa Sau Cung Cấm

Phía trước lầu cao, dưới mái hiên đẹp đẽ là một rừng hương thơm
Nhan sắc vốn nghiêng thành vừa mới tô điểm
Ánh sáng nơi cửa như ngưng đọng khi người đẹp chợt dừng lại
Qua tấm rèm nàng mỉm cười chào nhau.
Người cung nữ trẻ đẹp mặt tươi như đóa hoa ngậm sương,
Nàng như cây ngọc chiếu sáng cả phía sau cấm cung

Dịch Thơ

           Ngọc Thụ Hậu Đình Hoa

         Rừng thơm mái đẹp lầu thanh
Điểm tô nhan sắc khuynh thành thêm xinh
         Dáng kiều trước cửa lung linh
     Vén rèm nở nụ cười tình chào thay
         Mặt hoa lóng lánh sương mai
  Như cây ngọc sáng đêm dài cấm cung
                                          Quên Đi

Thứ Hai, 14 tháng 6, 2021

Tấm Mẳn 2

Bài Thơ Xướng

       Tấm Mẳn 2

Rời đất mũi yêu thương
Không còn dịp đến trường
Cuộc đời đà biến đổi
Hoài bảo vẫn còn vương
Chuyện cũ làm sao giữ
Ngày sau thật khó lường
Cùng anh em chẳng ngại
Đi đến cuối con đường.
                    Quên Đi

***
Các Bài Thơ Họa

          Bồi Hồi

Ngàn dặm vẫn còn thương
Bồi hồi tiếng trống trường
Quê người quyên khắc khoải
Cánh hạc mắt sầu vương
Dĩ vãng không buồn nhắc
Tương lai mặc chẳng lường
Tuổi xuân đà mất hút
Hiu hắt ánh đèn đường!
                       Mailoc
                       5-17-21
***
    Trường Đua Ngựa

Cuộc đua nào xót thương
Ngày tháng nơi thao trường
Xích thố xô xa mã
Hoàng kỳ phủ đế vương
Chiêng khua kêu trống giục
Kiếm lạc gọi gươm lường
Mù mịt bụi hồng cuốn
Thắng thua bỏ cuối đường...
            Hawthorne 17 - 5 - 2021
                    Cao Mỵ Nhân
***
  Nỗi Niềm Trắc Ẩn...

Rời xa xứ lạnh thương
Mà mãi nhớ quân trường
Nghề giáo đành thay đổi
Nghiệp văn lại vấn vương
Mơ duyên lành biết mấy
Mộng số đỏ đo lường
Cùng với ai đây tá...?
Đèn le lói cuối đường
               Mai Xuân Thanh
                  May 17, 2021

***

Thứ Hai, 7 tháng 6, 2021

Tự Tình

Thơ Xướng

          Tự Tình

Bóng nắng đã buông dài
Tuổi già đến nặng vai
Nhớ nhung về dĩ vãng
Mờ mịt bước tương lai
Thế sự chừng trôi nổi
Vinh quang chẳng đoái hoài
Bao nhiêu niềm ước vọng
Tan biến tựa sương mai
                       Quên Đi
***
  Thơ Họa

       Thoáng Nhớ

Thời gian cũng vắn dài
Như mớ tóc trên vai
Thầm hỏi tháng năm tới
Xem chừng bạn hữu lai
Phải mùa xuân sắp hết
Hay nắng hạ vương hoài
Lòng bỗng nhiên buồn nản
Nghe chim hót sớm mai...
               Cao Mỵ Nhân
***
            Ưu Tư

Sống qua năm tháng dài
Di vãng xệ oằn vai
Quyến thuộc dần rơi rụng
Bạn bè thưa vãng lai
Vẫn mong xuân mới đến
Lại sợ lịch thay hoài
Quỹ cuộc đời dần ngắn
Giật mình mỗi sớm mai
                 Phương Hà
***
   Khổ Tận Cam Lai

Tháng tư đó chạy dài
Chồng chất nặng trên vai
Mơ thanh bình trở lại
Rồi khổ tận cam lai
Quê hương luôn chờ đợi
Đất khách mãi u hoài
Mơ một trời hy vọng
Về thăm mẹ sớm mai...
          Mai Xuân Thanh
***
         Tự Tình

Xoay mình những sớm mai
Thở cuộn khí vươn dài
Nắng tỏa từ xa vợi
Hoa cười đón vãng lai
Buồn vui ngày lẳng lặng
Cảm thấu nỗi u hoài
Cuộc sống càng vơ vẩn
Bao giờ thoát nhẹ vai.
           Mai Thắng – 210429
***
      Trái Ngang

Đêm buông tiếng thở dài
Lệ ướt đẫm bờ vai
Thơ thẩn đời đơn lẻ
Mỏi mong ánh thái lai
Vào đêm thu quạnh quẽ
Lắng khúc nhạc u hoài
Đau khổ tình ngang trái
Ôm lòng đợi sớm mai
           Kim Phượng
***

       U Hoài

Tháng Tư lệ ngắn dài
Gánh nặng trĩu đôi vai
Năm tháng thầm mong mỏi
Quê hương sẽ thới lai
Bao năm sầu quặn thắt
Mấy độ gánh u hoài
Tan nát niềm hy vọng
Tắt rồi ánh nắng mai
                Kim Oanh
***

Nương Vận
         Tự Tình

         
Tinh mơ đã thở dài
Sầu nặng gánh đôi vai
Ngã rẽ chia xa ấy
Nghe chừng hụt thái lai.
Tin loan kia vội vã
Càng cảm thấm u hoài
Đậm đắng cà phê sáng
Ngán ngẩm cho ngày mai.
                 Thái Huy 28/4/21
***
          Tự Tình 

Tuế nguyệt ngắn nhưng dài,
Mặc năm tháng oằn vai.
Phải tùy cảnh nhi ứng,
Khổ tận ắt cam lai !

Xuân đi rồi xuân đến,
Sao phải cứ ai hoài ?
Tri túc nên thường lạc,
Hết tối lại sớm mai !
           Đỗ Chiêu Đức
              04-28-2021
***
          Ưu Tư

Thả theo ngày tháng dài
Đất khách nặng oằn vai
Nỗi nhớ quê càng đậm
Mong non nước thới lai
Mùa Xuân luôn ngóng đợi
Tiết Hạ cứ đeo hoài
Đời hẳn còn trôi nổi
Liệu còn có nắng mai !?
                songquang
***