Trăng non ai bẻ làm đôi
Để người ngơ ngẩn bồi hồi nhớ thương
Tình ai rơi rớt bên đường
Cùng chung chấp mối tơ vương muộn màng
Bài thơ chưa trọn đã tan
Sao ai nỡ để lỡ làng đời nhau
Nỗi lòng canh cánh buồn đau
Tình sâu giữ chẳng nhạt màu vì ai
Câu thơ xin chớ bẻ hai
Cầu ô nối nhịp trúc mai vui vầy.
Quên Đi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét