Thứ Năm, 27 tháng 2, 2020

Chuyện Facebook


Khi vừa qua Mùng, mình đến thăm một người bạn, đã từng hợp tác làm ăn nhiều năm trước. Người 
bạn này kém mình hơn 10 tuổi. Thấy anh ta ngồi trước mấy vi tính:
- Ê! vô Facebook hả?
- Ừa, tui vừa mở máy là anh vô tới.
- Cha! bạn nhiều dữ hén tới ngàn mấy lận à?
- Ừa mỗi ngày mỗi tăng riết đến gần 2000.
- Như vậy làm sao comment cho hết lại còn phải "tám" nữa
- Có gì đâu anh, mở lên, tui đâu có coi gì, cứ bấm "like" tới là được rồi, mình có coi hay không người ta đâu có biết.
- Như vậy sao đươc, phải coi mới biết mà đưa ra ý kiến chớ
- Nói như anh cả ngàn bài của những người tui kết bạn, hai ba ngày coi rồi comment cũng hổng xong.
...
Ra về, tôi chợt nghĩ: chẳng lẽ lên Facebook mà cũng like cho có hay sao. Hổng biết những bài mình đăng, có hoàn toàn đã coi rồi mới có like hay là cứ like không cần coi như thằng em này nói không? 
Làm sao biết đươc. 
Hy vọng những người bạn của mình, cũng như người chơi facebook sẽ không như thằng em đó.

Huỳnh Hữu Đức

Thứ Ba, 25 tháng 2, 2020

Trằn Trọc

Đêm năm canh anh còn thao thức
Nghĩ đến em ray rức không thôi
Thương người còn ở xa xôi
Đến giờ hai đứa vẫn đôi đường tình.
Đêm vắng vẻ một mình đối bóng
Nhớ thương người ngoài ngóng trong lo
Lòng anh rối tựa tơ vò
Em ơi có hiểu thấu cho tình này.
                                             Quên Đi
***

Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2020

Vụ án Phạm Đăng Tuấn


Năm 1872, giặc Pháp ồ ạt đánh chiếm các tỉnh miền Bắc nước ta. Các thành trì của quan quân đa phần đều thất thủ. Do đó, vua Tự Đức đã triều hồi cử nhân Phạm Đăng Tuấn, đương chức quan Án sát tỉnh Ninh Bình về Huế để nhận án chém.
Nghe báo tin dữ, con gái của Phạm Đăng Tuấn là cô Phạm Thị Tảo mới khoảng 12-13 tuổi đã cuốc bộ từ Diễn Châu (Nghệ An) vào Huế, mang theo lá đơn xin được chết thay cho cha. Dâng lá đơn lên vua Tự Đức, hai cha con họ Phạm tưởng sẽ bị vua chém đầu cả hai. Nhưng thật không ngờ, vua Tự Đức cảm động trước lòng chí hiếu của cô gái trẻ, đã tha tội chém cho án sát Phạm Đăng Tuấn, nhưng đày ông lên Lạng Sơn.

Chắc chúng ta sẽ nhầm tưởng vì vua Tự Đức là một người con rất có hiếu đối với mẹ là bà Từ Dũ nên lòng chí hiếu của cô gái trẻ đã tác động mạnh đến ông. Nhưng không, vua Tự Đức cũng hiểu được là quân triều đình thua, để mất Ninh Bình là do thế lực đôi bên quá chênh lệch, chứ không phải quan dân ta sợ giặc.

Tuy nhiên, việc triệu hồi Phạm Đăng Tuấn về chém ở Huế đã chứng tỏ vua Tự Đức không phải là vị vua hèn yếu trước quân thù, chỉ biết dâng đất để cầu an mà vua cũng rất xót dạ đau lòng trước cảnh thực dân Pháp giày xéo con dân và đất nước của mình.

Theo Báo Dân Việt

Thứ Sáu, 14 tháng 2, 2020

Lễ Tình Nhân


14 tháng 2 lắm kẻ chờ
Nhưng lòng ta cảm thấy ngu ngơ
Nếu như hai đứa cùng vai sánh
Anh thấy đời mình đẹp tựa mơ.

14 tháng 2 sắp đến rồi
Mong gì hai đứa bước chung đôi
Tết này em hứa đà không thể
Giờ ước bao lần cũng thế thôi.

14 tháng 2 đến cận kề
Sao mình chẳng biết cứ u mê
Em giờ đã đến bên người khác
Tan vỡ thật rồi dạ tái tê.
                                Quên Đi
 
***

Thứ Tư, 12 tháng 2, 2020

Hoa Xuân



Khép nép bên đường một cánh hoa
Đơn sơ phảng phất nét kiêu sa
Dáng xuân ong bướm dường say đắm
Hương sắc hoa ơi mãi đậm đà.
                                     Quên Đi
***

Thứ Hai, 10 tháng 2, 2020

Câu Đối Xuân Canh Tý 2020 và Niềm Vui Từ Sự Góp Ý


Khi trang longhoblogspot.com đăng Tranh này, chúng tôi đã nhận được một góp ý rất chân tình, góp ý dù đúng hay sai, đều mang đến cho chúng ta sự ích lợi và sự gần gũi hơn giữa Độc Giả  và Trang Mạng. Xin nêu lên đây để chúng ta cùng tham khảo.

 Dưới đây là Email góp ý và trả lời( những Email sẽ dùng chữ nghiêng ). 


Xuân nhớ xuân thương xuân hữu ý  (thay vì cựu quốc)

Tết đi tết lại tết vô tình 
...
***
Và tôi có Email để trả lời: 

Kính chào anh ...,
Rất vui khi nhận được sự góp ý của anh. Theo sự góp ý của anh, thì đây là phép đối "đối từ ngữ", theo phép đối này thì rất chỉnh.
Nhưng Đối riêng lẻ như cặp đối này không giống như các cặp đối trong thơ Đường Luật, tự nó phải có ý nghĩa, trong khi đối trong thơ Đường Luật phải cần đến các câu thơ khác mới rõ nghĩa.

Xuân nhớ xuân thương xuân hữu ý
Tết đi tết lại tết vô tình

Đọc cặp đối này tuy chỉnh đối về từ ngữ, nhưng về ý, vế dưới không hổ trợ nghĩa hay nối tiếp nghĩa cho vế trên tại sao: Xuân sao lại Hữu Ý, hữu ý chỗ nào, điều gì làm cho xuân hữu ý? Còn tết sao lại vô tình, vô tình thế nào..? ý của 2 câu rời rạc, không bổ nghĩa cho nhau.

Xuân nhớ xuân thương xuân cựu quốc
Tết đi tết lại tết vô tình

- Nếu đối về nguyên tắc đối, " Cựu Quốc và Vô Tình" là "Đối Tự Loại".
- Còn về ý, trong bài thơ Bạc Mộ của Đỗ Phủ có câu : " Cựu quốc kiến hà nhật".
Nhà thơ sống vào thời nhà Đường và cũng mất vào thời Đường, cả cuộc đời ông không hề sống ở một nước nào khác, thế tại sao ông dùng chữ "cựu quốc". Đây ý ông nói về đời vua trước và đời vua sao. Đời vua sau bị gian thần lộng quyền trong thi cử nên ông tiếc nuối triều vua trước.
Như vậy "Cựu quốc còn có nghĩa thời vua trước".

Xuân nhớ xuân thương xuân cựu quốc 
Tết đi tết lại tết vô tình
Có nghĩa là lưu luyến mùa xuân thuở trước, nhưng không thề tìm lại được, thế nhưng tết vẫn cứ tiếp nối đến, mà không biết cho lòng người không quên mùa xuân trước đây nên tết vô tình.
Có câu hát Hát cũng khá giống với cây đối này : "Đón xuân này tôi nhớ Xuân xưa".
Chính vì những điều trên nên tôi không thể thay đổi theo góp ý của Anh. Tuy nhiên tôi rất trân quý và cám ơn sự góp ý của Anh.
Thân Mến
Huỳnh Hữu Đức
***
Những sự góp ý thiết thực và chân thành luôn là động lực giúp chúng tôi học hỏi thêm, để mang đến cho Trang những gì tương đối chính xác nhất.
Xin Cám Ơn
Huỳnh Hữu Đức

***


Thứ Sáu, 7 tháng 2, 2020

Xuân Đang


Xuân tươi xuân sắc sắc xuân đang
Ngàn đóa hoa lay dưới nắng vàng
Cánh én miệt mài đưa đẩy gió
Say sưa hương nhụy bướm mơ màng
Vô tư trẻ nhỏ đang đùa giỡn
Lặng với nỗi buồn ông lão mang
Khi nhớ năm xưa ngày tết đến
Má ngồi nấu bánh đợi canh tàn

Má ngồi nấu bánh đợi canh tàn
Gió bấc theo từng đợt rét lan
Sương xuống đêm về trời buốt lạnh
Nước sôi hơi tỏa tiếng reo vang
Bập bùng ánh lửa soi lên tóc
Cằn cỗi tuổi già Má nặng mang
Chợt thấy niềm vui trong ánh mắt
Khi nồi bánh chín lúc xuân sang...
                                 Quên Đi

***

Thứ Hai, 3 tháng 2, 2020

Miền Ký Ức


Năm mới đang về với chúng ta
Thiên nhiên như hát khúc giao hòa
Rộn ràng áo mới bao em bé
Rực rỡ đua màu những cánh hoa
Chúc tết ngâm thơ từ tết trước
Mừng xuân viết đối của xuân qua
Chợt như thấy lại thời lâu lắm
Gói bánh má ngồi thoáng hiện ra
                                Quên Đi

***

Thứ Bảy, 1 tháng 2, 2020

Cho Chữ Ngày Xuân


Mùng một mình cho chữ chính mình
Cũng vì chữ đẹp chẳng ai xin
Đưa tay viết đại vài ba nét
Trước mắt bổng thành một chữ minh
Có phải bề trên gieo khốn khó
Làm cho kẻ dưới mất niềm tin
Nên giờ cho chữ Minh quang đãng
Ai bảo phật nhà vốn hổng linh
                            Quên Đi

***