Cùng Bạn ,
Tôi có một anh bạn dạy
cùng trường ngày trước , giáo sư Lý Hóa , anh đã ngoài thất thập nhưng
vẫn còn độc thân lại bị parkinson đang sống cô độc trong một căn apt
miền đông bắc Hoa Kỳ. Năm rồi anh có sang Cali thăm chúng tôi và các em
học sinh cũ . Nhìn hoàn cảnh anh ai cũng mũi lòng . Tháng rồi trong một
email ngắn ngủi anh kể sơ về những trận bão tuyết liên tiếp bên ấy
khiến tôi vô cùng xúc động , tôi rất thông cảm cảnh cô đơn cùng cực của
anh vì tôi cũng đã từng nếm mùi tứ cố vô thân trong suốt 8 năm dài nơi
vùng tuyết gíá trước khi được đoàn tụ với vợ con .
Xúc động
với
hoàn cảnh của anh tôi có tặng anh một bài thơ , nay chuyển đến các bạn đọc để thông cảm cảnh cô đơn vào mùa đông nơi xứ lạnh . Cám ơn
Thân mến
Mailoc
Ta
Vẫn Ngồi Đây !
Ta
vẫn ngồi đây ngắm tuyết trời ,
Mấy ngày tuyết đổ vẫn không ngơi .
Tùng
hồi gió rích qua khung cửa ,
Nặng trĩu hồn ta nhớ tơi bời .
Ta
vẫn ngồi đây mắt chẳng rời ,
Khung
trời nho nhỏ tận xa xôi .
Cánh đồng chói lọi chiều băng giá
Cơm nước bơ vơ lạnh cả rồi .
Ta
vẫn ngồi đây vẫn chiếc phòng ,
Tháng
năm lặng lẽ vẫn giường không .
Thời gian chầm chậm như dày xéo ,
Một mảnh đời ai vẫn lạnh lùng !
Ta
vẫn ngồi đây bạn với đèn,
Ngày
ngày tắt vặn đã thân quen ,
Ai đâu
tri kỷ nào ai thấu ,
Một phút hàn huyên bớt nỗi niềm .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét