ANH
Anh đã phiêu du giữa cõi đời
Vui buồn trong một cuộc rong chơi
Em như cánh gió nâng diều lượn
Tình tựa ngọn triều giong mảng trôi
Có lúc cuồng quay cơn bão tố
Lắm khi nhô nhấp sóng trùng khơi
Xa nhau - trời lặng, dòng khô cạn
Hồn vỡ, tan thành muôn mảnh rơi.
Phương Hà
( 3/4/2014 )
Bài họa
BIỂN CUỒNG NỘ
Em như biển lặng, sóng ru đời
Đón cánh buồm anh đến dạo chơi
Tình cảm nồng nàn luôn gắn
kết
Tháng ngày êm ả cứ dần trôi
Bỗng đâu gió giật trong giông bão
Phút chốc thuyền chìm giữa xoáy khơi
Từ đó, nộ cuồng ta kiếm bạn
Bọt xô bờ đá, tóe tung rơi !...
Sông Thu
( 4/4/2014 )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét