Thứ Sáu, 30 tháng 5, 2014

Bạc Mộ - Đỗ Phủ



Giữa cảnh mây núi chập chùng, khi bóng chiều dần tắt, không gian thật yên tĩnh thanh bình, khiến tác giả liên tưởng đến vận nước đang đảo điên, mà bùi ngùi cảm xúc. Biết đến bao giờ nhìn thấy được quê hương của ngày xưa.

薄暮                         Bạc Mộ
江水長流地     Giang thuỷ trường lưu địa
山雲薄暮時。 Sơn vân bạc mộ thì
寒花隱亂草     Hàn hoa ẩn loạn thảo
宿鳥擇深枝。 Túc điểu trạch lâm chi
舊國見何日     Cựu quốc kiến hà nhật
高秋心苦悲。 Cao thu tâm khổ bi
人生不再好     Nhân sinh bất tái hảo
鬢發白成絲。 Mấn phát tự thành ty
                                       ĐỖ PHỦ

Dịch NghĩaChiều Tàn

Vùng đất này nước sông vẫn chảy mãi
Lúc này ánh chiều mỏng manh về trên mây núi
Cánh hoa bị lạnh lẩn vào trong đám cỏ lộn xộn
Chim tìm chỗ ngủ đêm chọn những cành rậm rạp
Biết đến ngày nào mới thấy lại đất nước cũ
Trời thu vòi vọi càng khiến lòng thêm buồn
Đời người không thể nào gặp lại dịp tốt
Mái tóc giờ đã trở nên những sợi tơ bạc
 
Dịch Thơ:
                    1
Nơi đây sông chảy dài
Chiều xuống phủ non mây
Hoa lạnh nép vào cỏ
Chim yên trong lá dày
Quê hương nay đã mất
Thu hỡi xót lòng này
Cơ hội bao giờ có
Bạc đầu đến chẳng hay

                   

Nước sông vẫn chảy mãi nơi này
Ánh ráng chiều hôm phủ núi mây
Lạnh giá hoa nương nhờ cỏ loạn
Đêm về chim ngủ giữa rừng cây
Quê hương thuở trước bao giờ thấy
Một cõi thu buồn dạ não thay
Dịp tốt biết bao giờ trở lại
Sầu tuôn mấy chốc bạc đầu phai
                                        Quên Đi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét