Thứ Tư, 7 tháng 5, 2014
Tình Muộn
Phố vắng buồn tênh chân lê bước
Hồn thẩn thờ đeo nặng khối tình mang
Như cảm thông nhà ai hiu hắt ánh đèn vàng
Mờ soi bóng giữa đêm trường tĩnh mịch
Đêm vẫn đen
Trời vẫn tối
Lòng tự hỏi
Tình ta nay chỉ là vầng trăng khuyết
Làm thể nào soi sáng nửa đời em
Có nhau chăng chỉ đi vào huyền thoại
Không thể nào thoả mộng sánh đôi
Thế nhưng ta vẫn cảm ơn đời
Buổi xế bóng lại thấy tình yêu cuối
Tình đầu dai dẳng
Tình giữa đeo mang
Tình cuối muộn màng
Mặn nồng xen cay đắng
Ôi hạnh phúc vô vàn
Quên Đi
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét