Công
ngôn dung hạnh chưa hẳn đã thua ai , vì nghèo mà không dám nghĩ đến duyên phận
của mình. Hết năm này đến năm khác thêu thùa may áo xuất giá cho
người, còn áo cưới của mình thì không biết đến bao giờ,thật buồn
cho thân phận,
Tác giả mượn cô gái nghèo để nói lên về mình. Là Một vị
quan tài giỏi không kém ai , nhưng thanh liêm chỉ vì dân , chỉ biết lo cho
dân mà không nghĩ gì đến bản thân.
蓬門未識綺羅香, Bồng môn vị thức ỷ la hương
擬托良媒亦自傷。 Nghĩ thác lương môi diệc tự thương
誰愛風流高格調? Thùy ái phong lưu cao cách điệu
共憐時事儉梳妝! Cộng liên thời thế kiệm sơ trang
敢將十指誇針巧, Cảm tương thập chỉ khoa châm xảo
不把雙眉斗畫長。 Bất bả song my đấu họa trường
苦恨年年壓金線, Khổ hận niên niên áp kim tuyến
為他人作嫁衣裳 Vị tha nhân tác giá y thường
秦韜玉 Tần Thao Ngọc
Dịch nghĩa: Cô gái nghèo
Ở chốn lều tranh chưa biết đến mùi lụa là son phấn
Định nhờ mối lái cũng chỉ thương mình
Ai cũng thích người có dáng điệu cao sang nhàn nhã
Bởi tình thế hiện giờ nên chỉ sơ sài trang điểm
Đâu dám khoe mười ngón tay khéo đường kim chỉ
Không muốn kẻ dài đôi lông mày để đua xinh tươi
Tủi hờn về nỗi năm nào cũng phải ấn lên sợi kim tuyến
Để thêu quần áo cưới cho người khác
Dịch Thơ
Lụa
là nào biết kẻ cơ hàn
Nhờ
mối se duyên ngại bẽ bàng
Cũng
thích được thanh cao quý phái
Bởi vì nghèo khó chỉ sơ trang
Khoe
chi khéo léo đường kim chỉ
Hơn kém gì my vẽ đậm hàng
Năm
tháng miệt mài may áo cưới
Cho
người xuất giá dạ ngổn ngang
Quên Đi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét