Nào đâu phải 
mỗi năm chỉ một lần nhớ má
Mưa nắng hai mùa 
dù tất tả vẫn nhớ lắm má ơi
dù tất tả vẫn nhớ lắm má ơi
Má của con 
ôi tình má mãi rạng ngời
ôi tình má mãi rạng ngời
Trong tâm khảm 
trong con dẫu người khuất bóng
               Bao khổ đau
 má âm thầm nhận lấy
               Nuốt vào trong tất
 cả những đắng
 cay
               Nhìn đàn con được vui giỡn mỗi
 ngày
               Như tan hết
 những muộn phiền nơi má
Ai từng đã nhiều lần làm má giận
Càng đậm sâu bóng dáng của huyên
 đường
Ánh mắt nhìn đầy trìu mến yêu
 thương
Luôn tha thứ cảm thông : "con sao dại?".
               Bao năm trường nhung nhớ chẳng đổi thay
               Vắng tiếng "Má" vắng
 ngọt ngào đằm thắm
               Để những đêm thao thức vẫn gọi thầm
               Một tiếng "Má" con nghe lòng
 ấm lại. 
Quên Đi
Quên Đi

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét