Từ bài thơ chữ Hán " Độc Tiểu Thanh ký "của Nguyễn Du, Kim Phượng và Quên Đi đồng cảm cho cảnh ngộ của nàng Tiểu Thanh, đã viết nên những bài thơ tiếp nối từ hai câu của bài thơ trước .
ĐỘC TIỂU THANH KÝ
Nguyễn Du
Dịch nghĩa : Đọc truyện nàng Tiểu Thanh
 
Nguyễn Du
Dịch nghĩa : Đọc truyện nàng Tiểu Thanh
Vườn hoa bên Tây hồ đã thành bãi hoang rồi,
Chỉ viếng nàng qua một tập sách đọc trước cửa sổ.
Son phấn có thần chắc phải xót xa vì những việc sau khi chết,
Văn chương không có số mệnh mà cũng bị đốt dở.
Những mối hận cổ kim khó mà hỏi trời được,
Ta tự coi như người cùng một hội với kẻ mắc nỗi oan lạ lùng vì nết phong nhã.
Không biết hơn ba trăm năm sau,
Thiên hạ ai người khóc Tố Như?
Chỉ viếng nàng qua một tập sách đọc trước cửa sổ.
Son phấn có thần chắc phải xót xa vì những việc sau khi chết,
Văn chương không có số mệnh mà cũng bị đốt dở.
Những mối hận cổ kim khó mà hỏi trời được,
Ta tự coi như người cùng một hội với kẻ mắc nỗi oan lạ lùng vì nết phong nhã.
Không biết hơn ba trăm năm sau,
Thiên hạ ai người khóc Tố Như?
Tây Hồ hoa uyển tẫn thành khư,
Độc điếu song tiền nhất chỉ thư.
Chi phấn hữu thần liên tử hậu,
Văn chương vô mệnh lụy phần dư.
Cổ kim hận sự thiên nan vấn,
Phong vận kỳ oan ngã tự cư.
Bất tri tam bách dư niên hậu,
Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như?
Nguyễn Du
       Vực Sầu
Bất tri tam bách dư niên hậu
Thiên hạ hà nhân khấp Tố
 Như
Khe khắt khư khư giữ lối nhìn
Làm sao thấy được nỗi tình riêng
Cô miên đêm ngủ không tròn giấc
Tất bật bên đời ai thấu chung
Lá rụng hoa rơi lời bút
 mực
Vực sầu lãng mạn kết vần thơKim Phượng
          Mộng sầu
 
Lá rụng hoa rơi lời bút
 mực
Vực sầu lãng mạn kết vần thơ
Giận đời giận cả đêm đông chiếc
Thương bóng thương hình giấc ngủ mơ
Ai biết nỗi lòng đơn phương nhỉ
Tri âm tri kỷ  vẫn
 mong chờ
Thôi đành nén chặt vào tâm khảm
Một giấc cô miên mộng lững
 lờ
           Vạn Sầu
Thôi đành nén chặt vào tâm
 khảm
Một giấc cô miên mộng lững
 lờ
Trở dậy chưa tàn cơn mộng ảo
Nơi xa ai biết ai còn nhớ
Son phấn tơ trời tô điểm duyên
Phiến diện Tây Hồ thêm
 nghiệt ngã
Tiểu Thanh phận bạc khóc đời hoa
            Vấn
 sầu
Phiến diện tây hồ thêm nghiệt ngã
Tiểu Thanh phận bạc khóc đời hoa
Chỉ thư bút tích còn ghi
 dấu
Son sắc cho dù sóng gió qua
Chữ nghĩa lòng đây còn tạc dạ
Chữ tình năm tháng chẳng phôi pha
Bất tri nhất nhị dư niên hậu
Chẳng biết ai người nhớ chốn xa
                                               Quên
 Đi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét