Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2013

Nguyệt Dạ Ức Xá Đệ - Đỗ Phủ

alt
     
    Nhất tướng công thành vạn cốt khô    
        Trong bất cứ một cuộc chiến nào, chính nghĩa hay phi chính nghĩa, cũng chỉ nhầm thoả mãn tham vọng của một số người.  Ngược lại, có không biết bao nhiêu gia đình phải ly tán, phải tan hoang. Nơi biên cương lòng vẫn nhớ về quê nhà, những người thân yêu không biết ra sao, không biết có còn gặp lại hay không, trong khi cuộc chiến vẫn còn.
        Để rồi khi chiến tranh kết thúc, có được bao nhiêu người cười và bao nhiêu kẻ khóc?
Nguyên tác: Đỗ Phủ
月夜憶舍弟
戍鼓斷人行,
秋邊一雁聲。
露從今夜白,
月是故鄉明。
有弟皆分散,
無家問死生。
寄書長不達,
 況乃未休兵。
Nguyệt Dạ Ức Xá Đệ
Thú cổ đoạn nhân hành,
Thu biên nhất nhạn thanh.
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Hữu đệ giai phân tán,
Vô gia vãn tử sinh.
Ký thư trường bất đạt,
Huống nãi vị hưu binh.

Dịch Nghĩa:
Tiếng trống nơi đồn lính ngăn bước người đi
Một tiếng nhạn kêu nơi biên thuỳ vào mùa thu
Đêm nay sương mốc rơi trắng xoá
Và trăng ở quê nhà vẫn chiếu sáng
Có các em trai đều ly tán
Không còn nhà cửa để hỏi thăm sống chết thế nào
Thư cũng gởi thường nhưng đều không tới được
Huống chi chiến tranh vẫn chưa ngưng.
  
        Bản Dịch 1
Hồi trống quân canh người ngại bước
Kêu thu quan ải nhạn bi thương
Sương mờ mốc trắng đêm nay phủ
Trăng vẫn ngời soi sáng cố hương
Có những em trai giờ tứ tán
Không nhà sống chết biết sao tường
Thư thường xuyên gởi đều chưa được
Chinh chiến bao lâu thật khó lường
                                        
          Bản dịch 2
Tiếng trống đồn quân cản bước đi
Chim nhạn kêu thu chốn biên thuỳ
Đêm nay sương mốc rơi rơi trắng
Quê cũ giờ này vẫn sáng trăng
Những đứa em trai đều thất lạc
Sống chết không nhà biết hỏi ai
Thư gởi thường xuyên nhưng chẳng tới
Huống hồ chinh chiến vẫn chưa ngưng
       
            Bản dịch 3
Trống đồn dồn dập chân chùn lại
Biên ải thu buồn tiếng nhạn thưa
Sương mốc đêm nay rơi trắng xoá
Trăng già vẫn chiếu sáng quê xưa
Em trai bao đứa đều lưu lạc
Sống chết tin nhà cũng vẫn chưa
Thường gởi thư đi nhưng khó đến
Bao giờ ngưng chiến ? Hỏi bằng thừa
                                                 Quên Đi 
Huỳnh Hữu Đức Biên Soạn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét