(Phỏng Dịch theo "Les Feuilles Mortes" của Jacque PréVert
Chuyện chúng mình chắc em còn nhớ
Đôi bạn tình từ thuở thiếu thời
Tháng năm thật đẹp trong đờiNay vầng dương ấm đã rời còn đâu
Lá vàng úa nát nhầu từng đống
Anh còn mê ôm mộng ngày nao
Lá khô lại cứ gom vào
Mơ về kỷ niệm ngọt ngào luyến thương
Gió cuốn trôi gió phương bắc thổi
Đêm rét về lạnh mỗi riêng ta
Nhớ lần em đã ngân nga
Làm sao quên được bài ca gieo tình
Lời ca ấy đưa mình gần lại
Chuyện lứa đôi ước mãi kề bên
Cầu cho hạnh phúc vững bền
Đôi ta đắm đuối bỏ quên tháng ngày
Làm sao biết đời này suôn sẻ
Luôn chia lìa những kẻ đang yêu
Ví như biển cả sớm chiều
Âm thầm xoá hết bao điều cát lưu
Từng bước mỏi sầu ưu đeo nặng
Lá úa vàng lại lặng lẽ rơi
Tiếc thương kỷ niệm chẳng rời
Yêu nhau thầm hứa một lời thuỷ chung
Ôi cuộc sống vô cùng hạnh phúc
Nàng diễm kiều cuốn hút hồn ta
Sao em lại muốn anh xa
Thời gian tươi đẹp mặn mà bên nhau
Nắng sáng hồng mai sau khó thể
Em dịu hiền anh để vào tim
Tình ca đâu đã dễ tìm
Như bài hát cũ nào im trong lòng
Quên Đi phỏng dịch
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét