Bài Thơ Xướng
U Hoài
Có những lúc buồn, tâm ngổn ngang
Cuộc đời như thể đã phai tàn
Nói năng ngơ ngẩn, hồn lơ đãng
Suy nghĩ quanh co , dạ hỗn mang
Tuổi trẻ, niềm tin dần vuột mất
Họ hàng, bạn hữu thoắt ly tan
Nhủ lòng ráng sống, không lâu nữa
Mà nỗi sầu tư cứ ngập tràn.
Phương Hà
Các Bài Thơ Họa
TÌNH MUỘN
Xin em hãy đợi bến đò ngang,
Trà Khúc trường giang ánh nắng tàn.
Tình muộn trời xanh lơ thoáng đãng,
Duyên đầu đất lạnh tối hoang mang...
Biết bao đôi lứa người yêu mất,
Nhiều cặp uyên ương mộng vỡ tan.
May mắn nửa đời không sợ nữa,
Trời ban hạnh phúc sẽ dâng tràn.
Ngày 28 tháng 09 năm 2015
***
Chấp Nhận
Vốn dĩ cuộc đời lắm trái ngang
Vốn dĩ cuộc đời lắm trái ngang
Khuyên người chớ vội thán hoa tàn.
Xuân sang hồng thắm thêm khoe sắc,
Bỉ cực thái lai lại mở mang.
Tri túc tri nhàn luôn thanh thản,
Đa ưu đa hận mãi ly tan.
An bày hiện hữu xin vui hưởng,
Chớ để sầu tư lấn lướt tràn !
Đỗ Chiêu Đức
***
U Hoài
Thu la đà lá rụng bay ngang
Nhìn cảnh thương ta tuổi xế tàn
Ngán ngẩn trò đời nhiều trắc ẩn
Thức thao cuộc sống lắm đa mang
Còn chi lạc thú toàn vui gượng
Mất cả niềm tin rặt thấy tan…
Từ nước tới dân nghiêng ngả cả
Buồn riêng đất khách rượu tu tràn
Thái Huy,9-28-15
***
U Hoài
Thời giờ như bóng ngựa phi ngang
Ước vọng ngày xưa lũ lượt tàn
Danh lợi một thời còn bỏ dở
Tình yêu ngày trước vẫn đeo mang
Mộng đầu thường mấy khi tròn vẹn
Kỷ niệm cũng đành chịu vỡ tan
Những lúc một mình nghe luyến nhớ
Lòng như bao đợt sóng dâng tràn.
Quên Đi
***
MỘT CÂU HỎI CHO CHỊ P.H
Cứ ngỡ,chị P.Hà chẳng trái ngang
Cuộc đời đẹp đẻ chẳng hề tan
Vần thơ lúc trước yêu thơ lắm
Tứ,Ý khi xưa đẹp ý mang
Bạn hữu đều khen khi gặp mặt
Thầy Cô cảm mến nết đoan trang
Hôm nay,có vẻ u hoài thế ???
Có chuyện không vui đã ngập tràn ?!
& & &
Nghĩ chuyện phần tôi cũng ngổn ngang
Từ khi vợ bệnh chắc đời tàn !
Câu thơ cạn hứng thơ thôi viết
Tứ ý quên dần ý hết mang
Bạn hữu lời khuyên trên "net" hết
Email cầu nguyện cũng dần tan
Vô thường lẻ sống là như thế !
Thôi chớ sầu tư lệ chảy tràn
SONG QUANG
***
U
HOÀI
Nhiều khi sự thể bước
quay ngang
Thấu suốt lòng đau
cảnh sắc tàn
Rối rắm dòng đời trôi
lẩn thẩn
Mơ hồ cảm giác gợi
mênh mang
Niềm tin đánh mất còn
xâu xé
Nỗi hận đeo hoài
chẳng vỡ tan
Đáp lỡ con thuyền sai
lạc hướng
Trùng khơi sóng cả
nước dâng tràn!
Nguyễn Đắc Thắng
20150930
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét