Thứ Ba, 17 tháng 5, 2016

Sơn Trung Biệt Hữu - Cao Khải

    山中别友                         Sơn Trung Biệt Hữu
  (山中别寜公歸西塢 )        (Sơn trung biệt Ninh Công qui Tây Ô)

      一上香台看落暉,          Nhất thướng hương đài khán lạc huy,  
      沙村孤树晚依依.          Sa thôn cô th vãn  y  y . 
   老僧不出青山寺,          Lão tăng bất xuất thanh sơn tự, 
   祗有锺聲送客歸.          Chỉ hữu chung thinh tống khách quy.
                      高啟                                        Cao Khải

Dịch Nghĩa:
                       Lên đến tận hương đài ( cái đài xây dùng để thắp hương ) để nhìn ánh nắng chiều đang rơi rụng, xa xa trên xóm cát in hình bóng ngã dài của một tàn cây cô độc trong cảnh hoàng hôn như còn lưu luyến với ánh nắng chiều. Nhà sư già ( chắc đang nhập định trầm tư ) không ra khỏi cửa chùa trên núi xanh nửa bước, chỉ có tiếng chuông chùa văng vẳng ngân nga trong khoảng không vắng lặng để đưa tiễn khách đi về mà thôi !

Diễn nôm :
                            Lên tận hương đài ngắm tịch dương,
                           Cây trơ xóm vắng nắng vương vương.
                           Sư ông nhập định không rời núi,
                          Vẳng tiếng chuông đưa khách dặm trường !
Lục bát :
                           Nắng chiều lên tận hương đài,
                           Xóm xa bóng ngã cho dài hoàng hôn.
                           Sư ông nhập định thả hồn,
                          Ngân nga chuông tiễn khách dồn bước chân.
                                                                      Đỗ Chiêu Đức

Các Bài Dịch Khác

Góp ý thêm về chữ 沙村 (sa thôn): Chữ 沙 (sa) là danh từ có nghĩa là cát. Nếu là tĩnh từ, có nghĩa là nhỏ,vụn. Sa thôn ở đây có nghĩa là Xóm nhỏ . 

              Tiễn Bạn
1/
Lên tận đài hương ngắm ánh tà
Trời chiều giã biệt xóm xa xa
Sư ông không thể rời sơn tự
Mượn tiếng chuông ngân tiễn bạn già.

2/ 
          Đài hương lên ngắm ánh tà
     Bóng cây trơ trọi xóm xa cuối trời
        Chùa Thanh sư chẳng thể rời
Mượn hồi chuông đổ thay lời tiễn đưa.
                               Quên Đi
***
 Chuông Chiều Tiễn Khách

Bóng ngã đài hương tịch mịch rời,
Tàng cây lặng lẽ một mình thôi.
Sư ông an tọa như thiền định,
Vẳng tiếng chuông đưa khách bước dồn.
                   Mai Xuân Thanh
          Ngày 24 tháng 03 năm 2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét