Bài Thơ Xướng
Sỏi Đá
Hiện diện ngàn năm giữa cuộc đời
Từ nơi non thẳm đến trùng khơi
Suối tuôn liên tục bào trơn nhẵn
Thác cuộn đêm ngày xoáy nổi trôi
Nhô nhấp bờ xa nghe sóng vỗ
Lặng im triền dốc ngắm sao rơi
Bão giông mưa nắng vầy đau đớn
Vẫn cứ trơ gan chẳng một lời.
Phương Hà
Các Bài Thơ Hoạ
Sỏi Cát
Vạn pháp vô thường luật của đời ,
Do duyên ta đến tự ngàn khơi .
Hình hài biến đổi không ngừng nghỉ ,
Thân xác hao mòn vẫn mãi trôi .
Có lúc an nhiên nghe suối hát ,
Nhiều khi trầm mặc tắm mưa rơi .
Tuổi ông Bành Tổ nào ai biết ,
Tròn lẳn xinh xinh chẳng ngỏ lời .
Mailoc
***
Đá Nát Vàng Phai Sỏi Khắp Nơi!
Không rõ nguyên nhân hiện diện đời,
Khắp nơi có mặt bãi xa khơi.
Trên nguồn khe suối da tròn láng,
Dưới biển sông ngòi nước chảy trôi.
Gió bụi hòa chung dân cát trắng,
Hồng trần bỏ sức đá vàng rơi.
Quản bao thân phận bèo lăn lóc,
Đáy nước, nằm phơi, ngọc thốt lời !
Mai Xuân Thanh
***
Cát Bụi
Tôi là CÁT BỤI đã bao đời
Sự thật không hề dám nói khơi
Hiện hữu làm người do chuyển hóa
Tiền thân theo gió phủi tay trôi
Loay hoay như khói trong không khí
Lẩn quẩn tựa sương trắng nhẹ rơi
"Một cỏi đi về" * thương vạn nẻo
Niềm đau ray rứt đã thay lời
Song Quang
*"Một cỏi đi về" nhạc Trịnh Công Sơn
***
Nước
Từ đâu hiện diện đã bao đời
Rừng thẳm chạy dài tận biển khơi
Hiền dịu giúp cho người sống ổn
Hung tàn gầm thét đá tan trôi
Ngày thường hoá khí bay lơ lửng
Đêm đến thành sương lãng đãng rơi
Quân Tử lấy làm gương học hỏi (*)
Tạ ơn nguồn nước với đôi lời
Quên Đi
(*) Từ câu "Quân tử như thuỷ dã"
***
Hồn Sỏi Đá
Bát hồn vận chuyển biết bao đời
Vật chất vô tình sức sống khơi
Cổi xác luân hồi muôn kiếp biến
Thay hình chuyển hóa vạn dòng trôi
Lửa trào rúng đất cao sơn mọc
Lệ đổ tràn mi tiểu mệnh rơi
Đá sỏi biến thân thành cát bụi
Huyền Thiên kiến tạo chẳng nên lời!
Cao Linh Tử
31/1/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét