Chẳng cao xa với ước vọng bình thường
Nụ cười xinh bao gã vấn vương
Thêm say đắm người người qua ánh mắt
Trăng mười sáu hồn em trong sáng
Tuổi ngọc ngà đẹp tựa gấm nhung
Nhưng giờ đây đã xa cách muôn trùng
Còn đâu nữa khoảng thời gian mộng mỵ...
Tháng năm trôi máu yêu như gần cạn
Mỗi đêm về nghe lạnh cả tâm can
Ôn kỷ niệm ôi sao lòng quạnh vắng
Nghe lẻ loi nghe trống trải đơn côi
Trăng vẫn thế nhưng cuộc đời đâu phải thế
Em tôi hỡi hãy quên đi tất cả
Lưu luyến chi giấc mộng đã qua rồi
Lên phía trước em ơi chờ chi nữa!
Quên Đi
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét