Mây mù sao nhạt trăng mờ
Canh khuya mòn mỏi dật dờ tỉnh mê
Ngoài hiên vắng lặng tư bề
Em từ dĩ vãng chợt về với ta
Năm mươi năm lẻ cách xa
Vẫn đôi mắt ấy thiết tha gợi tình
Vẫn bờ môi mọng xinh xinh
Tóc mây nhẹ toả hương trinh thuở nào
Lòng anh lại thấy nao nao
Tim như trở nhịp dạt dào như xưa
Gió đùa rung rẩy màn thưa
Lao xao tiếng lá đu đưa bên ngoài
Thướt tha mình hạc xương mai
Phải em từ chốn thiên thai ghé trần
Lặng nhìn hồn ngất ngây dâng
Bản tình năm cũ còn ngân nơi lòng
Bướm hoa vui giấc say nồng
Giờ đây duyên thoả ước mong một thời
Tình khắc khoải mộng chơi vơi
Đôi tim khắng khít chẳng rời phút giây
Vầng trăng xưa khuyết nay đầy
Bỏ công chờ đợi sum vầy bên nhau
Bổng nhiên sấm nổ tầng cao
Em như tan biến lẫn vào khói sương
Ngỡ ngàng vỡ giấc uyên ương
Luyến lưu cơn mộng tiếc hương vội tàn.
Quên Đi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét