Thứ Ba, 2 tháng 8, 2016

Thu Chí 2 - Nguyễn Du



 Thu chí (II) *
      THU TỚÍ
Tứ thì hảo cảnh vô đa nhật, 
Phao trịch như thoa hoán bất hối. 
Thiên lý xích thân vi khách cửu, 
Nhất đình hoàng diệp tống thu lai. 
Liêm thuỳ tiểu các tây phong động, 
Tuyết ám cùng thôn hiểu giốc ai. 
Trù trướng lưu quang thôi bạch phát, 
Nhất sinh u tứ vị tằng khai.
 *Bài thơ nầy nằm trong Thanh Hiên Thi Tập trong phần Mười Năm Gió Bụi
Thanh Hiên thi Tập g ồm 78 bài có thể chia làm 3 phần :
A-      Mười Năm Gió Bụi (1786-1795) thời gian lẫn trốn ở Quỳnh Côi
B-      Dưới Chân Núi Hồng (1796-1802) , về ẩn ở quê nhà .
C-      Làm quan ở Bắc Hà (1802-1804)
Dch nghĩa 
Trong bốn mùa, không được mấy ngày cảnh đẹp. 
Thời gian vun vút trôi qua như thoi đưa, gọi không trở lại. 
Trơ trọi một mình ngoài ngàn dặm, nơi đất khách đã lâu ngày, 
Giờ đây một sân đầy lá vàng thu đưa đến. 
Ngọn gió tây lay động bức mành trước gác nhỏ, 
Nơi thôn xóm, sương xuống mịt mù, tiếng tù và buổi sớm nghe đến não nùng! 
Thời gian thấm thoắt làm cho mái tóc chóng bạc. 
Nghĩ mà ngậm ngùi, suốt đời ta chưa hề gỡ được mối u sầu
.

Dịch Thơ
        THU TỚI
Cảnh bốn mùa đẹp tươi được mấy ,
Thoi thời gian gọi mãi không quay .
Dặm ngàn cô khách năm dài ,
Thu về xào xạc sân đầy vàng bay .
Gió tây thổi rèm lay gác nhỏ ,
Còi sớm buồn tuyết đổ đầy thôn .
Tóc sương ngày tháng bồn chồn ,
Cả đời u uẩn ngập hồn không vơi .
                     Mailoc phỏng dịch
***
    Hán Tự                 Phiên Âm Hán Việt

  秋至 ()                         Thu Chí (2)

四時好景無多日,Tứ thì hảo cảnh vô đa nhật,
拋擲如梭喚不回。Phao trịch như thoa hoán bất hối.
千里赤身為客久,Thiên lý xích thân vi khách cửu,
一庭黃葉送秋來。Nhất đình hoàng diệp tống thu lai.
簾垂小閣西風動,Liêm thuỳ tiểu các tây phong động,
雪暗窮村曉角哀。Tuyết ám cùng thôn hiểu giốc ai.
惆悵流光催白髮,Trù trướng lưu quang thôi bạch phát,
一生幽思未曾開。Nhất sinh u tứ vị tằng khai.
                       秋至                               Nguyễn Du

Dịch Thơ: Thu Tới 2

            Bốn mùa cảnh đẹp mấy ngày
    Thời gian tựa chiếc thoi bay không về
          Dậm trường thân khách lê thê
            Ngoài sân giờ đã ê hề lá thu
              Rèm buông gác nhỏ âm u
Tuyết dầy cuối xóm tiếng tù thảm thương
            Nản lòng tóc đã pha sương
    Suốt đời sao lại phải vương lấy sầu.
                                          Quên Đi
***
                 THU TỚI ( II )

          Bốn mùa đẹp được mấy ngày
   Thời gian vun vút trôi hoài biệt tăm
          Một mình ngàn dặm xa xăm
  Sân nhà đầy lá, thu sang ngậm ngùi
        Mành thưa ngọn gió dập vùi
Tù và ngân vọng, sương rơi não nùng
       Phơ phơ đầu bạc tháng năm
Nỗi sầu chất chứa trong tâm trọn đời.
                   Phương Hà phỏng dịch
***
      THU LẠI ĐẾN

Bao nhiêu cảnh đẹp bốn mùa qua ?
Vi vút thoi đưa chóng mặt ta...
Đất hứa mình đi dài vạn dặm,
Sân nhà vàng đống lá Thu đa...
Bức mành lay động tây phong gác,
Sương tuyết còi buồn sớm vọng xa.
Thấm thoát thời gian già tóc trắng,
Sầu riêng uẩn khúc khó phai nhòa.
                MAI XUÂN THANH
          Ngày 23 tháng 11 năm 2015
***
                  Thu Tới 2

     Bốn mùa đẹp chẳng bao ngày
Thời gian trôi mãi gọi hoài công thôi
        Dặm ngàn thân lữ đơn côi
   Sân ngoài vàng lá thu ôi phủ dầy
      Gác cao màng động gió tây
Tù và não nuột xóm đầy sương mai
     Tóc kia sớm bạc chóng thay
Sầu khôn gỡ mối đắng cay một đời
                    Kim Phượng
***

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét