Thứ Tư, 24 tháng 8, 2016

Đâu Đã Già









  




Trăm năm một kiếp sống đời ta
Vạn vật muôn đời chẳng lối ra
Sinh tử tự nhiên thôi chớ nghĩ
Luân hồi ràng buộc dễ hồ tha
Nay răng rơi rụng đi từng cái
Giờ tóc lưa thưa sợi trắng pha
Nhưng trí vẫn còn đang mẫn tiệp
Cớ sao than thở tuổi đây già
                          Quên Đi
***

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét