Nhân đọc được bài Tích Cảnh Thi , thơ tiếc cảnh , của Cụ Ức Trai Nguyễn Trãi và mấy câu Bỉnh Chúc Dạ Du , cầm đuốc chơi đêm ,của người xưa, già nhàn lại tha thẩn . Ở tuổi này rồi , cái tâm vẫn chưa được yên sao ?
PKT 02/02/2015
Bài Thơ Xướng:
Tâm Sự Cuối Năm Ở Tuổi 82
Quá tám mươi rồi há nhọc thân ,
Một đời thôi đã những phù vân .
Kể khôn kể dại ngại chi nữa ,
Cầm đuốc chơi đêm thẹn với xuân .
Tuổi thọ nào đâu quá một trăm ,
Mà lo thiên hạ chuyện ngàn năm .
Ngày dài chỉ khổ đêm thâu ngắn ,
Trả nợ lá dâu tội kiếp tằm .
PKT 02/02/2015
Các Bài Thơ Hoạ:
Tâm Sự cuối năm
Bởi nghèo nhiều lúc khổ cho thân
Ấm ức cả đời phủ hắc vân
Thi phú đôi câu quên kiếp khổ
Gạo cơm từng bữa khó lo xuân
Tiền vay bạc hỏi chục rồi trăm
Lãi cộng nợ chồng quẩn cả năm
Sáu chục kéo lây sang thất thập
Tơ còn đâu để nhả đây tằm
Quên Đi
***
Hãy Sống Vô TưTư tưởng gắn liền với xác thân
Buồn, vui, thương, giận ....cứ vân vân
Biết rằng rốt cuộc thành tro bụi
Mà vẫn mơ màng tiếc tuổi xuân
Đã rõ vô thường trong vũ trụ
Mong chi trường thọ quá trăm năm
Cuộc đời như nước trôi đi mãi
Hãy cứ vô tư kiếp bướm tằm.
Phương Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét