Muốn bước lên trời lỡ sẩy chân
Thương ơi lại rớt xuống dương trần
Thôi thì cố gắng tìm phương sống
Lạng quạng coi chừng khổ tấm thân
Ra Biển lạnh tanh hòn đá cuội
Về đồng vắng lặng bóng nông dân
Hỏi ra mới biết đồng khô mặn
Còn biển người ơi cũng lụn dần
Quên Đi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét