Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2016

Mưa Hạ

Bài Thơ Xướng
       Mưa Hạ

Từng cơn dìu dặt thổi khoan lơi
Lúc sắc xám đang kéo phủ trời
Từng cánh non bay tìm chỗ ẩn
Lúc tia vàng vội trốn mưa rơi
Lại mơ dáng cũ nào đâu thấy
Dẫu luyến hương xưa cũng đã rời
Tí tách vang lên từng giọt hạ
Tiếng buồn như đọng chẳng hề vơi
                              Quên Đi
Các Bài Thơ Hoạ
               Nghỉ Hè


Nhạc vàng dìu dặt lại buông lơi,
Khúc hát du dương vọng khắp trời.
Bóng mát trưa, chiều cây nóng nực,
Che dù nắng xế phượng hồng rơi.
Học sinh được nghỉ Hè ba tháng,
Tuổi trẻ về quê hết Hạ rời.
Đồng nội tha hồ chơi dế đá,
Sông hồ mặc sức tắm chơi vơi...
           MAI XUÂN THANH
     Ngày 02 tháng 07 năm 2016

***

         MƯA HẠ
Gió giật từng hồi liễu lả lơi ,
Bỗng đâu mây xám nghịt chân trời .
Ầm ầm sấm chớp cơn giông tới,
Rào rạt mặt đường xác lá rơi .
Chất củi chị kêu, tai giả điếc ,
Đá banh bạn níu chân không rời .
Mưa ơi ! nặng hạt lòng càng thích,
Kỷ niệm ngày vàng thật khó vơi !
                            Mailoc
                         7-02-2016
***
               MƯA HẠ 

Ánh ráng buông chiều sợi nắng lơi 
Tầng không vội vả cánh chim trời 
Vầng mây tản hợp màn u ám 
Ngọn gió quay cuồng hạt đổ rơi 
Ký ức hằn sâu bao hận oán 
Dòng trôi khắc đậm khó xa rời
Còn vang tiếng nhạc hồn xưa cũ 
Nhắc nỗi đau buồn chẳng phút vơi! 
                      Nguyễn Đắc Thắng
***
                 Mưa Hạ
 
Nắng hạn chiều qua cũng phải  lơi
Mây đen phủ kín khắp phương trời
Ngang đầu sấm nổ cành sao gãy
Trên đất dông lùa tổ sáo rơi
Lảo thợ âu lo nhìn chẳng đục
Làn mưa quất tạt dõi không rời
Căn nhà cũ kỹ nhiều nơi dột
Xối xả hàng giờ sao chửa vơi !
                  Cao Linh Tử
 ***
      Hạ Vẫn Huy Hoàng

Hoa nắng buông cành để lả lơi
Phơi mình uống nắng ve vang trời
Từng bầy én lượn bao xuân đã
Mấy tháng hạ đến những lệ rơi
Dĩ vãng một thời đang sống lại
Khung trời kỷ niệm dẫu xa rời
Phượng hồng hẳn chết hè hôm ấy
Không! Vẫn hương thầm sắc chẳng vơi.
                         Kim Phượng
***

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét