Hương Cau
Trồng lại bên đường mấy tán cau
Vầng trăng lơ lửng sáng làu làu
Những đêm hoa trắng mùi bay thoảng
Bóng mẹ sân vàng chổi bó mau
Lam lủ nhà nông thường bắt nhịp
Xôn xao mặt nước mãi pha màu
Tâm hồn giản dị cùng cây cỏ
Một góc thanh bình với bóng cau.
Một góc thanh bình với bóng cau
Như bài ám độc thuộc cho làu
Trạch Lân Mạnh Mẫu ba thường kể
Lá chổi tàu mo má vẫn trau
Đến một ngày kia trời đổi mặt
Lá vàng trước ngõ cũng thay màu
Trăng treo lay lắc xưa còn nhớ
Trồng lại bên đường mấy tán cau.
Cao Linh Tử
21/9/2018
Bài Thơ Họa
Chuyện Đời
Buồn tình phe phẩy quạt mo cau
Vinh nhục nào ai đã hiểu làu
Thấy đó xênh xang cười chẳng ngớt
Rồi đây xuôi xị khóc càng mau
Tai to bụng phệ đừng khoe dáng
Xuống chó tiêu danh mặt đổi màu
Được mất ở đời sao tránh khỏi
Coi chừng có lúc phải mày cau
Coi chừng có lúc phải mày cau
Văn hóa ngàn năm chẳng muốn làu
Cậy chức ỷ quyền suy xét lại
Đối nhân xử thế phải dồi trau
Điều hay hy vọng luôn tồn tại
Cái xấu mong rằng sẽ lụn mau
Đạo lý ông cha là mãi mãi
Rồi đây mày sẽ chẳng còn cau.
Quên Đi
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét