社祠有懷 Xã từ hữu hoài
崇祠門外草芊芊 Sùng từ môn ngoại
thảo thiên thiên,
一度登臨一悵然 Nhất độ đăng lâm nhất trướng nhiên.
荒樹舊傳歌舞地 Hoang thụ cựu truyền ca vũ địa,
殘碑猶識景興年 Tàn bi do thức Cảnh Hưng niên.
苔封石現呈新綠 Đài phong thạch hiện trình tân lục,
霜染丹楓噪暮蟬 Sương nhiễm đan phong táo mạc thiền.
旅次歸來何所見
Lữ thứ quy lai hà sở kiến,
行行喬木正凌天。 Hàng hàng kiều mộc chính lăng thiên.
範廷琥 Phạm Đình Hổ
Dịch nghĩa
Ngoài cửa ngôi đền cao, cỏ chen chúc
Mỗi bước lên tới, mỗi buồn rầu
Chỗ cây hoang mọc, xưa truyền là nơi ca múa
Trên tấm bia nát, còn thấy niên hiệu Cảnh Hưng
Rêu phong nền đá bày rõ màu xanh mới
Sương nhuộm cây phong đỏ, tiếng ve chiều kêu
Chốn lữ thứ trở về có gì để thấy
Dãy dãy cây cao đang vươn lên bầu trời
Mỗi bước lên tới, mỗi buồn rầu
Chỗ cây hoang mọc, xưa truyền là nơi ca múa
Trên tấm bia nát, còn thấy niên hiệu Cảnh Hưng
Rêu phong nền đá bày rõ màu xanh mới
Sương nhuộm cây phong đỏ, tiếng ve chiều kêu
Chốn lữ thứ trở về có gì để thấy
Dãy dãy cây cao đang vươn lên bầu trời
Dịch Thơ :
CẢM HOÀI ĐỀN CŨ
Ngoài
cửa đền cỏ gai chen chúc,
Mỗi
bước lên một chút vương buồn.
Bãi
hoang xưa chốn vũ trường,
Bia
tàn niên hiệu Cảnh Hưng chưa mờ.
Nền
đá cũ xanh lơ rêu bám,
Rừng
phong sương buồn thảm tiếng ve.
Lặng
nhìn, lữ thứ sắt se,
Rậm
rì cổ thụ vươn che nền trời
Mailoc phỏng dịch
***
Cảm Hoài Tại Ngôi Đền Trong Xã
Ngoài sân đền cổ, cỏ đan dầy
Bước đến gần bên dạ nẫu ngây
Sân khấu nơi này đâu dấu cũ
Cảnh Hưng năm ấy vẫn bia đây
Rêu loang lổ mọc trên nền đá
Ve nức nở gào giữa đám cây
Về lại, bùi ngùi khi chỉ thấy
Điệp trùng cổ thụ vút trời mây.
Phương Hà phỏng dịch
***
Cảm hoài ngôi đền cổ trong Xã
Cửa đền nền cổ cỏ đan
Bước lên dạ thấy ngổn ngang nổi buồn
Khi xưa là chốn vũ trường
Cảnh Hưng bia hiệu hoang tàn còn đây
Rêu xanh bám đá loang đầy
Rừng phong sương nhuộm rạc rài tiếng ve
Chạnh lòng lữ khách buồn se
Điệp trùng cổ thụ ngăn che vòm trời
Song Quang
***
Hoài Cảm Trước Đền Thờ XãCỏ mọc um tùm trước cửa sân,
Mỗi lần đến viếng mỗi bâng khuâng.
Vườn hoang là chốn xưa ca múa,
Bia nát còn nhìn dấu Cảnh Hưng.
Rêu phủ đá xanh tươi sắc mới,
Sương pha lá đỏ rộn ve ngâm.
Người từ lữ thứ về quê cũ,
Chỉ thấy vút trời cây bóng râm !
Lục Bát
Um tùm cỏ kín từ đường,
Về thăm mấy độ sầu thương bồi hồi.
Vườn hoang xưa chốn vui chơi,
Cảnh Hưng bia cũ càng khơi nỗi niềm.
Rêu xanh phủ đá trước thềm,
Sương pha lá đỏ buồn thêm ve sầu.
Người về nào thấy chi đâu,
Hàng hàng chỉ thấy cây cao vút trời !
Đỗ Chiêu Đức
***
Cảm Xúc Thăm Đền Thờ Xã
Ngoài cửa ngôi đền cỏ tốt tươi
Lòng buồn mỗi lượt ghé về chơi
Vườn hoang vốn chỗ xưa ca múa
Bia cũ còn ghi Cảnh Hưng thời
Rêu mọc sắc xanh lan phủ đá
Ve than phong đỏ đẫm sương rơi
Về đây khách cũ còn chi nhớ
Cảm khái nhìn cây vút tận trời.
Quên Đi
***Hoài Cảm Một Ngôi Đền Trong Xã
Chen chúc cỏ gai trước cửa đền
Chạnh lòng mỗi bước tới buồn tênh
Hoang vu một bãi xưa ca múa
Tịch mịch Cảnh Hưng cũ lãng quên
Nền đá rêu xanh màu sắc mới
Sương chiều cây đỏ tiếng ve rên
Quay về lữ khách đâu còn thấy
Mấy dãy cây trời thẳng vút lên.
Mai Xuân Thanh
Ngày 15 tháng 07 năm 2018 ***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét