Có thật mình đang mất nhau chăng
Khi tim còn đậm những vết hằn
Không lẽ ta chỉ là dĩ vãng
Cho dù ray rức vẫn đeo mang
Có thật mình đang mất nhau không
Sao nghe nhoi nhói ở trong lòng
Vùng kỷ niệm nay thành nơi xa lạ
Gieo đau buồn gieo nỗi nhớ mênh mông
Có phải mình đang mất thật sao
Chừng như cảm xúc cứ dâng trào
Đại dương ngăn lối tơ tình đoạn
Sum họp mai này chỉ chiêm bao
Giờ đây mình thật mất nhau rồi
Chuyện xưa giờ cũng khép lại thôi
Hai phương trời cách đành ly biệt
Mây khói tan rồi mộng kết đôi.
Quên Đi
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét