Đất nước tôi 
Bốn ngàn năm ròng rã buồn vui !
     Ôi! ! Nếu không biết buồn thì đâu phải là người ! Nếu không vui thì sao an lạc , sống mạnh , tiến bộ !
 
    Nghe Phạm Duy với những trường ca Mẹ Việt Nam , Con Đường cái quan ,
 ai mà không phấn khởi ! Vị Đại Nhạc Sĩ thiên tài này với hùng tâm , 
lòng yêu nước ngút ngàn đã để lại một gia tài đồ sộ cho đàn sau ! Ông 
cha xưa đã dựng nước , nam tiến ,bồi đắp và tỏa sáng !!!
 
    Ngay cả những năm tháng “ bão bùng “ , ông cha ta vẫn làm việc cặm 
cụi ngày đêm  ( không buông xả như trong đạo Phật ) để đất nước luôn 
bừng lên sức sống , một mầu xanh ngút ngàn từ Nam Quan tới Cà Mâu ( một 
thi sĩ Mông Cổ khi tới thăm Việt Nam đã hết lời ca tụng mầu xanh quanh 
năm này ) . Trong những năm đen tối dân tôi vẫn làm việc ngày đêm , xóm 
làng vẫn có chim hót , bướm bay , tiếng gà gáy chó sủa , và tiếng sáo 
diều vút lên mơ mộng thanh bình !
 
    Ôi! Đất nước tôi đẹp từng xăng ti mét !  Một số bạn và học trò tôi 
đi du lịch đã đời về nói với tôi rằng : Không đâu đẹp bằng Việt Nam ! Đi
 Ba Li nổi tiếng Thế Giới thì chỉ có những rặng san hô và những điệu múa
 mà người ta từng thấy ở Ha wai và các đảo ở Thái Bình Dương !
 
    Những điểm “ Nghỉ Mát “ của người Pháp ở Sapa , Mẫu Sơn , Tam Đảo , 
Bạch Mã , Pù Nà , Đà Lạt … tốt thật ! Nhưng chưa hấp dẫn du khách lắm ! 
Hãy mời gọi du khách bằng thế mạnh Việt Nam : Thanh bình và mầu xanh ( 
chắc còn lâu … ! … ) Mầu xanh và thanh bình !   Tại sao cứ giới thiệu 
những chùa chiền ( nay đã xây cất lố lăng ) để người ta tới … nhét tiền 
vào tay Phật .
 
    Thế giới ngày nay càng nóng lên là do các du khách thích tới những 
nơi … để hưởng nắng nóng ?  Người ta tới Phan Thiết , Phan Rang để ngắm 
biển xanh biếc . Nhưng ta tới để thêm “ nóng trong người “  Ở trần ra , 
nhậu nhẹt , la hét rồi xả rác bừa bãi … quả là nuôi con hỏa trong người 
cho vượng lên !!!   Ra ngõ gặp cảnh đẹp , bước đi thấy cảnh đẹp vẫy gọi 
mà nào ai biết Động Bích Đào , Ghềnh Đá Dĩa , Đầm Thị Tường ở đâu !  Tôi
 đi tới huyện Phong Điền Cần Thơ không thấy vết tích cái làng Nhân Ái ( 
lớn nhất hồi xưa vớ 20.000 người ) trình diện phong lưu xưa của đồng 
bằng ! Nhưng mầu xanh vẫn ngút mắt mời gọi nhửng trái cây đặc sản (!) . 
Hồng Ngự ( nơi xưa kia đóng đội quân Hùng Ngự ) không còn nghe tiếng hát
 của người thiếu phụ nghèo :
                                                                            Ngó lên Sở Thượng thêm buồn
Nhưng vùng biên giới nghèo buồn này ngày nay đã bừng lên mầu xanh của ruộng nương cây trái !
 
    Nếu bạn tới Rạch Giá thì sẽ thấy vùng này bùng lên : Giầu có , phát 
triển và ăn chơi số một ! không phải là các nhà nghỉ cho thuê … giờ !!! 
và các quán ca ra ô kê  H1R5  tuyệt vời ! Vùng Rạch Giá  Hà Tiên không 
chỉ bùng nổ nghề nuôi tôm mà sẽ òa ra rất mạnh nghề Cạp Đất Mà Ăn !!!  
Người ta sẽ lấn chiếm , lấn đuổi vùng nước biển mầu nâu này thành những 
đô thị đầy mầu xanh !
 
    Mầu xanh hy vọng này sẽ phủ đầy vùng đất mới ven bờ và các đảo nổi ,
 đảo lập lờ , đảo không có nước ngọt ( quần đảo hải tặc xưa không một 
bóng người , nay đã trở thành một nơi hấp dẫn )
     Dân Việt mình rất ghét những người ở bạc ! Phá rừng cho bạc mầu !
 
    Mầu xanh hy vọng , mầu xanh thanh bình luôn mời gọi , trân trọng ( 
và không bạc đãi đâu ) những người yêu đất , yêu nước !!!
Chân Diện Mục

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét