Lá úa vàng vào mùa Thu tháng Tám
Như đầu xanh nhuốm bạc buổi hoàng hôn
Thu về chi cho đất trời ám đạm
Cho lòng người thêm trống trải cô đơn
Tiễn hè đi theo giọt nắng tàn phai
Mây mỏi cánh lững lơ đầu non thẳm
Nghe gió mưa than thở suốt đêm ngày
Bóng trăng lu trời mùa Thu tháng Tám
Dỗ giấc nồng bên bờ suối âm u
Nai ngơ ngác về núi đồi hoang vắng
Nhìn đường xưa lối cũ ngập sương mù
Nhớ người đi một chiều Thu tháng Tám
Lệ ta rơi theo lệ nến đêm tàn
Tiếng mưa khuya rì rào ngoài ngỏ vắng
Từng bước em đang giẫm lá khô vàng
Ôi tháng Tám mùa Thu buồn man mác
Âm thầm trôi theo nước chảy mây trôi
Mang tất cả mộng mơ thời xuân sắc
Vào điêu tàn theo chiếc lá Thu rơi.
Quang Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét