Một dấu vết xưa một mảnh tình
Bóng người
một thuở mãi lung
linh
Em đi khi tuổi trăng tròn mộng
Tiếc nuối riêng ta nhỏ lệ hồng
Áo trắng tình xanh đầy bỡ ngỡ
Hai mình thơ dại học
đòi yêu
Những ngày nghỉ học hồn ngơ ngẩn
Chủ nhật làm chi vắng một
chiều
Trống điểm tan giờ vai sánh nhau
Tim hoà từng
nhịp điệu nôn nao
Ánh mắt bạn bè như trêu ghẹo
Thẹn thùng em khẻ hối đi mau
Nhưng rồi hè đến với thê lương
Vĩnh viễn em
xa biệt mái trường
Bỏ hàng phượng vỹ hoa chen nở
Để lại lòng anh khúc bi thương
Thời gian vội vã bước qua nhanh
Bao mùa
phượng đổi sắc trên cành
Năm mươi năm hãy còn nhung nhớ
Mảnh tình em đó vẫn trong anh
Quên Đi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét