Sương thu nhè nhẹ toả sân nhà
 Trăng thu dìu dịu ánh lung lay
 Gió thu đùa cợt bao cành lá
 Hương thu ngây ngất dật dờ say
               
 Chiếc bánh trung thu mừng trăng sáng
               
 Bao đàn em nhỏ hát ca vang
                Trà thơm từng ngụm hương ngào ngạt
               
 Ánh nguyệt ôi sao quá dịu dàng
 Có lẽ nàng trăng quá hữu duyên
 Bao người say đắm giấc mơ huyền
 Thi nhân sờ sửng chờ gục ngã
 Nét đẹp đêm rằm tựa cảnh tiên
               
 Thả lỏng hồn mơ đến ả Hằng
               
 Ta người nhân thế luỵ tình trăng
               
 Ghe phen những muốn xuôi vào mộng
               
 Biết chốn Quảng Hàn có nhận chăng?... 
                                           
 Quên Đi
  

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét