Sao lại khi đầy lúc héo hon
Có phải vì sầu cung nguyệt
 lạnh
Hay là bởi tiếc tuổi xuân non
Đêm nhìn xuống thế lòng lưu luyến
Sáng lẩn vào mây dáng mỏi mòn
Xin Chị chớ buồn nhan sắc nữa
Rằm kia vẫn rạng nét thanh son.
                                 Quên Đi

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét