Thứ Ba, 12 tháng 4, 2016

Tầm Ung tôn sư ẩn cư - Lý Bạch

Bản Hán Tự       Phiên Âm Hán Việt

尋雍尊師隱居   Tầm Ung tôn sư ẩn cư

群峭碧摩天,     Quân tiểu bích ma thiên
逍遙不記年。     Tiêu dao bất ký niên
撥雲尋古道,     Bát vân tầm cổ đạo
倚石聽流泉。     Ỷ thụ thích lưu tuyền
花暖青牛臥,     Hoa noãn thanh ngưu(*) ngoạ
松高白鶴眠。     Tùng cao bạch hạc miên
語來江色暮,     Ngữ lai giang sắc mộ
獨自下寒煙         Độc tự há hàn yên      
            李白                       Lý Bạch

Dịch Nghĩa Nôm

Tìm nơi ẩn cư của Ung Tôn Sư

Núi lô nhô xanh biếc ngút trời
Rong chơi không cần kể năm
Vén mây tìm con đường cũ
Dựa cây nghe tiếng suối chảy
Trâu xanh nằm dưới bóng hoa ấm áp
Hạc trắng ngủ trên cành thông cheo leo
Chuyện trò đến khi sông ngả bóng chiều
Ta lại một mình xuống nơi khói lạnh

(*) Thanh ngưu = trâu xanh. Lão Tử viết xong Đạo Đức Kinh ,cưỡi con trâu xanh đi mất biệt . Có thuyết cắt nghĩa "thanh ngưu " là một loài sâu màu xanh có 2 sừng nằm trong nhuỵ hoa .Ở đây, xin được hiểu , thanh ngưu bạch hac, (trâu xanh hạc trắng)  là phương tiện di chuyển của các bậc thần tiên xưa .

Dịch Thơ:

Lên Núi Thăm Thầy
              PKT 12/30/2015

Núi xanh cao ngút ngọn
Ngày tháng chốn cheo leo
Lối cũ vén mây nổi
Chốn xưa nghe suối reo
Trâu xanh sưởi nắng ấm
Hạc trắng ngủ thông cao
Mãi chuyện quên chiều xuống
Người về dưới ánh sao
                Tri Khac Pham
***
     LÊN NÚI THĂM THẦY

Núi nhấp nhô xanh rì cao ngất ,
Mãi giang hồ quên mất tháng năm .
Vén mây lối cũ tìm thăm ,
Dựa cây lắng tiếng thì thầm suối ca .
Trâu xanh nằm bên hoa tắm nắng ,
Trên cành thông hạc trắng ngủ say .
Chuyện trò sông nhạt chiều phai ,
Một mình xuống núi khói bay lưng đèo .
                         Mailoc
                     Cali 12-30-15
***
TÌM ĐẾN NƠI THẦY Ở ẨN

Xanh biếc lô nhô núi chạm trời
Tiêu dao năm tháng kể chi đời
Rẽ mây đến được đường lưu dấu
Theo suối tìm thăm chốn ẩn người
Trong nhuỵ, sâu xanh nằm ấm áp
Trên tùng, hạc trắng ngủ chơi vơi
Bên sông, chiều xuống ai nào biết
Xuống núi một mình, sương tuyết rơi....
                Phương Hà phỏng dịch
***
Đến Nơi Ở Ẩn Của Thầy Ung

Núi biếc ngất trời xa
Chơi quên năm tháng qua
Vén mây tìm lối cũ
Tựa gốc lắng khe ca
Hoa ấm sâu ngơi nghỉ
Tùng cao hạc gật gà
Chiều về mê chuyện mãi
Giờ khói lạnh mình ta.
              Quên Đi
***
ĐƯỜNG LÊN NÚI ẨN CƯ CỦA TÔN SƯ
 

Non xanh núi biếc nhấp nhô trời,
Ở ẩn thời gian chẳng bận trôi...
Cỏ lấp đường xưa mây trắng phủ,
Suối reo lối cũ thấy nhà nơi.
Nắng ấm trâu xanh hoa vẫn nở,
Thông cao hạc trắng ngủ mơ đời.
Bên sông chuyện vãng quên trời tối,
Xuống núi đêm về lạnh bóng tôi...
 

                      Mai Xuân Thanh
 *** 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét