Thứ Sáu, 29 tháng 4, 2016

Cô Đơn

Bài Thơ Xướng

             CÔ ĐƠN

Một mình đi giữa phố phường đông
Mà thấy cô đơn nhói cả lòng
Biền biệt người đi không trở lại
Âm thầm kẻ đợi mãi hoài trông
Gió ơi cho gởi niềm tâm sự
Mây hỡi mang giùm nỗi nhớ mong
Nắng tắt, chiều buông, trời chuyển lạnh

Sương rơi hay lệ thấm theo dòng ?

                           Phương Hà

Các Bài Thơ Hoạ

          Nhớ Bạn

Còn có mình tôi giữa phố đông
Tiễn đưa bạn cũ xót xa lòng
Cái thằng tháng trước vừa đi mãi
Em gái xứ ngoài hết đợi trông
Mới đó bên nhau cùng đấu láo
Mà nay cách biệt khỏi chờ mong
Vòng quay sinh tử nào ai thoát
Ra biển về xuôi nước một dòng
                          Quên Đi
***
        ĐÊM  ĐÔNG 

Não nuột ngoài hè tiếng dế đông , 
Dù ai sắt đá cũng se lòng . 
Phòng loan vò võ miên man nhớ , 
Mắt lệ dầm dề chết lặng trông . 
Đã biết người đi không trở lại , 
Mà sao kẻ ở cứ hoài mong ! 
Giọt buồn tí tách mưa không dứt , 
Lá úa rơi rơi , nuớc một dòng . 
                         Mailoc 
                  Cali 10-18-15
***
NỖI BUỒN KHI MẤT ĐI MỘT NGƯỜI BẠN !

Cô đơn chiếc bóng chốn người đông,
Thương nhớ đầy vơi một tấm lòng...
Tiễn bạn vừa đi vào cõi Phật...
Chia tay vĩnh biệt hết chờ trông.
Ra đi lạnh lẽo buồn xa cách,
Ở lại sầu đong nhớ tưởng mong...
Mưa lớn ngoài đường như lũ lụt,
Sài Gòn Chúa Nhật lội theo dòng !

                   MAI XUÂN THANH
***
         Hoạ Cô Đơn 

Thu chữa tàn, sao đã lập đông? 
Tím cả không gian, lanh cả lòng 
Chốn ấy người đi không ngoảnh lại 
Nơi nầy kẻ ở vẫn hoài trông 
Đường trần vạn nẻo ai còn nhớ 
Bến hẹn một đời ta vẫn mong 
Đá nát vàng phai tình dẫu lỡ 
Ngàn năm con nước vẫn xuôi dòng 
                             Trần Bang Thạch
***

        CÔ ĐƠN

Xách giỏ rà rê giữa chợ đông

Tìm đâu cho được món gan lòng
Mồi thơm thiên hạ giành mua hết
Của quý tiền cao chả dám trông
Thất bại bao lần luôn nuối tiếc
Thành công một chuyến vẫn chờ mong
Nên đời mục tử còn trơ trọi
Mãi vớt trăng trôi lội ngược dòng

                          Cao Linh Tử
                          19.10.2015
***
     ĐÔNG NHỚ QUÊ XA

Ra rả côn trùng đêm chớm đông, 
Lạnh lùng giá buốt ngẩn ngơ lòng.
Lưa thưa cây lá tiêu điều ngắm,
Lốm đốm sao trời thấp thoáng trông.
Quê cũ xa vời luôn tưởng nhớ,
Xứ người canh cánh mãi hoài mong.
Thời gian lặng lẽ trôi trôi mãi,
Biết đến ngày nao nước một dòng !?
                           Đỗ Chiêu Đức
***
        CÔ ĐƠN 

Ngọn gió đêm sầu buổi chớm đông 
Mang hơi buốt giá tái tê lòng 
Người xưa đã mãi không quay lại 
Bạn cũ thôi rồi hết đợi trông 
Kỷ niệm gom đầy bao nỗi nhớ 
Thời gian xoá sạch những giờ mong 
Cô đơn cảm thán đường chia nẻo 
Nặng khối tình vương lệ đẫm dòng 
                   Nguyễn Đắc Thắng 
                        20151019
***
            BIỆT & LY 

Trời đã vào Thu ngỡ tưởng Đông
Vì nghe giá lạnh ở trong lòng
Tử biệt đâu còn phút đón trông
Chim bỏ rừng ,nhớ cây nhớ cội
Người xa người hết đợi hết mong
Vô thường tạo hóa bày chi thế ?
Dễ kẻ nhân gian lệ chảy dòng
                        SONG QUANG
***

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét