Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014

Xướng Hoạ : ÔI ! THÔI RỒI , NỒI XÔI . . .



Thơ Mời Họa

ÔI ! THÔI RỒI , NỒI XÔI . . .
   ( dĩ đề vi vận )

Bỗng thấy vang ra một tiếng Ôi
Kèm theo lời thán : thế là thôi.
Còn mong chi nữa đà tung hết
Có vét lại ư cũng bẩn rồi.
Chỗ sạch thì còn dư nửa bát
Phần dơ dễ đến quá lưng nồi .
Dậm chân đấm ngực vì sơ ý
Đã chịu phèo xơi một tiệc xôi !
                     Trần Như Tùng
 
Các Bài họa:

      VỪA PHẢI THÔI !

Cất để dành hoài cho đến ôi
Phải đem vứt bỏ, uổng công thôi !
Đã đành phung phí không giàu nổi 
Nhưng quá ki bo cũng hỏng rồi 
Ăn uống điều hòa: đầy sức khỏe 
Kiêng khem tiết chế: rỗng soong nồi 
Trên đời vừa phải là hơn hết 
Canh nước ngang tầm kẻo hỏng xôi. 
                                Phương Hà
       GHEN !
 Ớt già cay dữ quỷ thần ôi !
Có lẽ từ nay giải nghệ thôi
Nho nhỏ nhà thơ  chưa nói dứt
Đùng dùng ngọn lửa đả thiêu rồi
Đống tro ông viết đong lưng thúng
Nước mắt bà ghen đựng một nồi
Lệnh cấm từ đây giơ thẻ đỏ
Ức lòng “ly dị cúng chè xôi !”
                           Cao Linh Tử
                                9/7/2014

    LIÊN TIẾP HỎNG THI

Bốn bận đi thi, một tiếng Ôi !
Lần này trượt nữa, bỏ luôn thôi
Công lao cha mẹ vùi chôn hết
Sự nghiệp công danh vuột mất rồi !
Bởi mải ăn chơi quên đèn sách
Vì mê nhậu nhẹt bán soong nồi
Chỉ còn một cách ra đầu ngõ
Đưa mặt người thoi để kiếm xôi *!
                               Phương Hà

* Trộm ý câu: "Chịu đấm ăn xôi"

            ÔI ! THÔI RỒI , NỒI XÔI . . .  

Quỉ thần thiên địa bố u ôi,
Quá lửa cho nên phải chịu thôi.
Trên sống dưới khê đà tét bét,
Dưới khê trên sống đã tiêu rồi !
Hết mong có chút qua cơn đói,
Chẳng những không xôi cháy cả nồi.
Đen thủi đen thui mùi khét lẹt,
Còn gì cố đấm để ăn xôi ?! 

                             Đỗ Chiêu Đức.
 
              Thôi Mà 


Dấm chua quá thể! ối giời ôi!
Bao tử của ai đến thủng thôi!
Ham khế, xót me đang chín dở
Quên xoài, lờ cóc đã vàng rồi
Văn thơ trăng gió ông hai thúng
Cơm gạo mắm tương vợ một nồi
Đã biết nghiệp duyên là kiếp nạn
Thôi mà... nếp đã nấu thành xôi!

                                  Lưu Linh

   GIÀ CHÁT RỒI ÔI 

Già chát nằm ườn chỉ sợ ôi
Hay là ta bỏ quách đi thôi
Nghĩ đi nghĩ lại còn ham tiếc
Nhưng thực tim khô đã quắt rồi
Phở tái tận mồm còn giả bộ
Rằng ta cơm nguội vét nguyên nồi
Ra vào suông đụi thương bà xã
Cúng tạ tơ hồng mấy nắm xôi 

                                C.D.M.

   Chuyện nhà hàng xóm 

Vừa sang nghe tiếng "Ối chồng ôi!"
Đến nước này thì bỏ quách thôi
Mấy tập cho ai còn chửa cạn
Vài câu tặng vợ đã khô rồi
Cơm nhà sốt dẻo lùa lưng chén
Phở quán hôi ê húp cả nồi
Sáng tối thẩn thơ cùng tửu nguyệt
Cô nao chịu rước tạ gà xôi  
                       Hoài Niệm

Quên Đi góp vui  với "Ôi Thôi! Rồi Nồi Xôi..."qua  cảm hứng :
      
     A Ha! Ta Xa Nhà
           (Dùng Vần Đề Tựa)

Ôi đời chán quá khẻ ư... a
Thôi cũng gượng cười một tiếng... ha
Mới đó dập dìu bao bạn hữu
Rồi đây thui thủi một mình ta
Chén nồng chưa cạn đà ly biệt
Nồi gạo vừa vo đã cách xa
Mỹ vị đam mê giờ mắt ngó
Xôi còn đâu nữa... nhớ quê nhà.
                                   Quên Đi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét