Em đi từ dạo tuổi trăng tròn
Lưu lại lòng anh vết chân son
Ngậm ngùi áo trắng hờn khăn trắng
Giây phút cuối cùng chẳng thấy nhau
Anh lặng lẽ với cuộc tình cay đắng
Vành môi này không được tiễn em đi
Từng giọt buồn thương tiếc tuổi xuân thì
Này em hỡi anh mãi ghi tình trong sáng
Từng bước chân anh quay về dĩ vãng
Tìm trong tim vẽ lại dáng hình ai
Còn đâu nữa khuôn mặt bầu khả ái
Đâu mái tóc thề phủ kín bờ vai
Em đã tan rồi theo khói mây
Trong anh còn lại khối tình này
Đã quá xa rồi thời hoa mộng
Vẫn động nơi lòng bao đắng cay
Người đi sao bỏ tình yêu lại
Để đó cho ai với nỗi buồn.
Quên Đi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét