Lo nghĩ cái già bảy mươi
Tới lui lẩn quẩn thêm lười
Ở không sanh tật coi chừng đấy
Sức chẳng theo lòng há dể ngươi
Tháng lụn năm tàn nào vướng bận
Xướng đi họa đến đủ vui cười
Cổ hy sao bảo rằng hiu quạnh
Hãy điểm cho mình chút sắc tươi.Quên Đi
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét