Thứ Tư, 27 tháng 1, 2016

Chuyện Đời



Bài Thơ Xướng

           Chuyện Đời

Mọi chuyện trên đời vẫn cứ trôi
Nên hư thành bại tự mình thôi
Tài hèn sức mọn đành lép vế
Bản lãnh hơn người ắt lên ngôi
Lắm lúc tiểu nhân cười đắc ý
Ghe phen quân tử chịu làm tôi
Đôi câu gượng gạo tìm an ủi
Than thở mà chi chuyện đã rồi
                                Quên Đi

Các Bài Thơ Hoạ

  CHUYỆN ĐỜI 

Đời ư thây mặc cứ cho trôi !
Với tớ nay thời cạn rượu thôi
Sáng dạy dăm ly cho tỉnh trí
Chiều qua ít xị để êm ngôi…
Không làm rắc rối phiền bà xã
Chẳng nói linh tinh mệt cái tôi
Con cháu cần chi chờ dịp khác
Tỉnh say thơ họa đủ vui rồi. 
                 Thái Huy,10-07-15
***
Phút Tỉnh Táo Của Bợm Nhậu

Bao năm say xỉn, sống buông trôi
Bế tắc còn nguyên, vẫn thế thôi
Bia uống đầu hôm, cả bữa...ngáy
Rượu vào cuối buổi, suốt đêm...ngồi ! (*)
Trong nhà gạo thiếu : giao bà vợ
Ngoài cổng rào hư : chẳng chuyện tôi !
Có mặt như không, ai kể đến
Cuộc đời xuống dốc tự lâu rồi.
                                Phương Hà

 (*) Chưa say mà đã quáng gà
Nhìn từ NGÔI lại thành ra từ NGỒI
Lỡ rồi, xin giữ nguyên thôi
Người xướng thông cảm cho tôi được nhờ !

***
CHUYỆN ĐỜI

Cuộc đời thì cứ vậy mà trôi
Trôi mãi trôi hoài chẳng thể thôi
Thân thế bọt bèo đành lép vế
Vận may xộc xệch rớt xa ngôi
Bao phen xấp ngửa cùng chen chạy
Mấy bận ù lì phải vất tôi
Tự chỗ thâm sâu nơi tối ám
Ông trời sắp sẵn hết kia rồi!
                      Nguyễn Đắc Thắng

***
     Đà CHÁN  RỒI

Cuộc sống thân già cứ bỏ trôi
Bon chen chi nữa....thế mà thôi !
Bạc tiền chẳng có :ai thèm hỏi
Chức tước không còn :kẻ soán ngôi
Mặc kệ chuyện đời ghen ghét bỏ
Cho dù nhân thế nhắc tên tôi
Vườn thơ xướng họa làm bầu bạn
Nữa cuộc đao binh đã chán rồi !
                       SONG  QUANG
***
        CHUYỆN ĐỜI

Nhẹ nhàng ngày tháng vẫn nhanh trôi,
Lo lắng ưu tư cũng thế thôi !
Phận sãi cùng đinh đành quét lá,
Con vua cháu chúa lại lên ngôi.
Vạn ban hạ phẩm duy còn sách,
Bách nhẫn thành kim chỉ có tôi.
Thơ thẩn tiêu dao ngày lại tháng,
Cháu con xúm xít đủ vui rồi !
                    Đỗ Chiêu Đức
***
BÀI HỌA  1

    HẾT THỜI HOA NIÊN

Sáu mươi chín tuổi, phải buông trôi,
Sống vội bon chen, cũng thế thôi !
Lực bất tòng tâm, đành bỏ cuộc,
Thế cô đức mỏng dám mơ ngôi
Bình sinh thất chí mong gì nữa,
Đắc địa thiên thời phận chúa, tôi.
Ước nguyện chi xa già bóng xế,
An nhiên tự tại, hết xuân rồi...
              Mai Xuân Thanh
    Ngày 09 tháng 10 năm 2015

BÀI HỌA 2 :

Cái Già Xồng Xộc Tới Không Ngờ
Thời gian lặng lẽ vẫn êm trôi,
Thoáng chốc cao niên, dưỡng lão thôi.
Hiện tại, tương lai buồn quá khứ,
Ngày mai xế bóng kể chi ngôi...
Tiểu nhân đắc địa nên vai vế,
Quân tử hảo cầu phận chúa tôi.
Đội đá vá trời thương sức trẻ,
Vén mây trăng tỏ Cuội xưa rồi...
               Mai Xuân Thanh
***

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét