1-
Bấc hỡi sao ngươi quá hững hờ
Nỡ đem cái lạnh ngấm vào thơ
Bút buồn trang giấy càng cô độc
Cảm xúc còn đâu để dệt mơ
2-
Có phải tình yêu đến đấy không
Sao nghe lưu luyến ở nơi lòng
Đêm khuya vắng lặng còn thao thức
Mơ đến phương nao thỏa giấc nồng.
3-
Cái lạnh sao gieo tận đáy lòng
Chừng như hơn cả buổi sang đông
Vắng nhau một buổi đà nhung nhớ
Hà huống bao ngày cảnh vắng không
4-
Lất phất mưa phùn lạnh ý thơ
Khiến hồn tê tái nỗi mong chờ
Bao lời khó hết tình đơn lẻ
Chỉ biết đi tìm trong giấc mơ
Quên Đi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét