Thứ Tư, 20 tháng 3, 2019

Mạch Thượng Tặng Mỹ Nhân - Lý Bạch


    陌上贈美人             Mạch Thượng Tặng Mỹ Nhân
 

駿馬驕行踏落花      Tuấn mã kiêu hành đạp lạc hoa
垂鞭直拂五雲車      Thùy tiên trực phất ngũ vân xa
美人一笑褰珠箔      Mỹ nhân nhất tiếu khiên châu bạc
遙指紅樓是妾家      Dao chỉ hồng lâu thị thiếp gia
                  李白                                     Lý Bạch



Ngựa có đẹp có khôn mấy, cũng chẳng biết thương hương tiếc ngọc, đạp bừa lên những cánh hoa rơi. Còn người cỡi mới đúng là kẻ ngang tàng, cố ý vung roi làm động đến xe tiên, để mong nhìn được người đẹp. Và đúng như Lý Bạch nghĩ, trong xe là một giai nhân. Nhưng tác giả không ngờ lại là một gái lầu hoa.
Tất cả kết hợp nhau thành một sự khôi hài cố ý.

Dịch Nghĩa: 

Tặng Người Đẹp Trên Đường Nhỏ

Con ngựa đẹp ngạo nghễ chạy đạp trên những cánh hoa
Vung roi phất về phía chiếc xe năm màu mây (xe tiên)
Tươi cười, người đẹp vén chiếc rèm châu bạc
Đoạn chỉ tay về hướng tòa lầu màu hồng ở xa phía trước nói đấy là nhà của Thiếp

Dịch Thơ:

Vó đạp hoa rơi ngựa chẳng kiêng
Vung roi cố động đến xe tiên
Tươi cười người đẹp rèm châu vén
Thiếp ở lầu hồng đợi nối duyên.
                              Quên Đi

2 nhận xét:

  1. Bạn Đức hiểu từ hồng lâu (lầu hồng) là nhà chứa nên cô gái ngồi trong xe bị coi là gái mại dâm và bài thơ là một sự khôi hài. Tôi cho là không phải, bạn đã nhầm hồng lâu với thanh lâu. Hồng lâu không phải là nhà chứa, hồng lâu là loại nhà đẹp đẽ sang trọng của người quyền quý, ta thường dịch là lầu son (gác tía). Ví dụ Truyện "Hồng lâu mộng" kể về chuyện trong gia đình vương giả chứ không phải chuyện nhà chứa. Bài thơ này, nhà thơ tặng một mỹ nhân gặp giữa đường, rất hồn nhiên phóng khoáng, là một kỉ niệm sâu sắc của nhà thơ, mới nên bài tuyệt bút này. Gặp một gái mại dâm thì có gì đáng ghi nhớ. Ngay tên của bài thơ "tặng mỹ nhân" là nói đến một cô gái tử tế chứ không gọi gái mại dâm, dù có đẹp mấy.Các nhà thơ chỉ dùng các từ thương nữ, ca kĩ, kĩ nữ, v.v. để chỉ các cô gái bán hoa. Tóm lại, tôi hiểu đây là một cô gái nhà quyền quý sang trọng ( đi xe ngũ vân xa, rèm châu) gặp giữa đường, và rất phóng khoáng tự nhiên, đã khiến nhà thơ nhớ mãi và làm bài thơ nay.

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn bạn đã hiểu đúng nhân vật người đẹp trong bài thơ bài thơ

    Trả lờiXóa