(Tặng những bạn cùng cảnh ngộ)
Ôi đời lẻ bóng quá cô đơn
Nó giết lần ta bằng nỗi buồn
Buồn cảnh bơ vơ, đời trống vắng
Chỉ còn da diết những sầu thương.
Gối chiếc, phòng không khiến tủi hờn
Đâu vòng tay ấm thuở yêu đương
Đâu hình bóng cũ ngày xưa ấy…
Muôn thuở lòng ta mãi vấn vương.
Vào ra sớm tối một mình thôi
Chẳng biết gì hơn đứng lại ngồi
Nhìn
đất nhìn trời rồi tự hỏi
Làm sao chịu nổi cảnh đơn côi?
Những chiều qua phố bước lang thang
Chạnh nhớ người xưa mắt lệ tràn
Sao nở em ơi về cát bụi
Bỏ ta thui thủi giữa đường trần.
Nhìn những tình nhân tay nắm tay
Thêm buồn nhưng biết tỏ cùng ai
Cháu con nào biết chia tâm sự
Đành vậy, sầu riêng gánh suốt đời.
Đằng đẳng tháng ngày nỗi khổ đau
Ước gì tìm được bạn
tâm giao
Hai lòng họp tấu bài tình cuối
Cho bớt lẻ loi tuổi bạc đầu.
Trời cho ta có một con tim
Hạnh phúc yêu đương mãi đi tìm
Đánh mất nghe hồn thôi chới với
Như trong bão tố, ngửa nghiêng thuyền.
Los Gatos 12/10/2014
Quang Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét