Trời xanh trăng đến bao giờ nhỉ
Chén rượu ngưng hỏi chỉ một lời
Trăng người ngăn cách xa vời
Người đi trăng lại chẳng rời vì sao
Sáng tựa gương treo cao cổng đỏ
Mây biếc tan lộ rõ sắc trong
Trăng lên từ biển mênh mông
Âm thầm sáng sớm ẩn lồng vào mây
Thuốc suốt năm thỏ còn giã đấy
Bên chị Hằng chẳng thấy một ai
Trăng xưa chẳng gặp người nay
Trăng nay từng chiếu đêm dài người xưa
Như nước trôi bao đời người nữa
Cũng trăng kia soi giữa đêm thâu
Cười say cuộc rượu chỉ cầu
Chén vàng trăng đọng men sầu hoá vui
Quên Đi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét