Gió hiu hiu trời dần tối
Ta và em cả hai dường bối rối
Trong ngỡ ngàng trong hồi hộp đắm say...
Mắt nhìn mắt tay tìm tay
Sau thời gian chia cách đã bao ngày
Giờ gặp lại cứ ngỡ đây chừng như mộng...
Hồn miên man sương lan toả
Trời lành lạnh và bóng đêm như đồng loả
Khi cả hai cùng viết tiếp chuyện yêu đương
Này đam mê này lý trí
Nghe ray rức hay chỉ còn cảm xúc dâng cao
Em nghĩ gì nếu mình chẳng thể bên nhau...
Luyến tiếc mãi?... hối hận mãi?...
Vì mai đây chúng ta sẽ trở về thực tại
Khi gia đình bổn phận còn cản lối ngăn đường
Men cạn bầu
Tình khuất bóng
Trời đất mênh mông
Lòng buồn man mác
Không gì to tác
Chuyện hai ta chỉ là hạt cát giữa cõi đời này.
Quên Đi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét