Cùng Quan Tế Tửu Họ Phạm
Ông đồ tỉnh ông đồ say
Sao ông ghẹo nguyệt giữa ban ngày
Sao ông ghẹo nguyệt giữa ban ngày
Khoan khoan xin hãy dừng tay lại
Chớ mó hang hùm nữa mất tay.
Khi đọc bài Tứ Tuyệt trên của Nữ sĩ Hồ Xuân Hương,
 chúng ta không biết bà làm thơ theo dạng gì. Chắc chắn không phải là 
Thơ Mới. Cổ Phong, có thể. Nhưng Bằng Trắc lại đúng là Luật Thi, ngoại 
trừ câu 6 chữ. Đường Luật chăng? Chắc chắn như thế.
Là
 một người yêu nước, có tinh thần tự chủ mạnh mẽ, Ức Trai Tiên Sinh 
Nguyễn Trãi muốn thoát ra khỏi sự lệ thuộc quá nhiều vào Thơ của Tàu, 
Ông đã tự mở cho mình một lối đi riêng bằng cách sửa đổi số chữ trong 
bài Đường Luật Thi, tất cả Niêm luật đều giữ nguyên, ngoại trừ câu 6 chữ. Con đường được vạch ra, ông đi trước, các thế hệ sau
 nhất là những thi nhân Triều Hậu Lê, đã hưởng ứng mạnh mẽ, tỏ rỏ sự độc 
lập của đất nước .
Tính
 đến nay, đã tìm được gần 1000 bài thơ Thất Ngôn Xen Lục Ngôn cho hậu 
thế. Nhìn chung, có 4 nhà thơ làm dạng này nhiều nhất. Đó là Nguyễn Trãi
 với Quốc Âm Thi Tập, vua Lê Thánh Tôn và Hội Tao Đàn với Hồng Đức Quốc 
Âm Thi Tập, Nguyễn Bỉnh Khiêm với Bạch Vân Quốc Ngữ Thi Tập và Nguyễn 
Hữu Chỉnh với Ngọc Ẩn Thi Tập.
Thuật Hứng 14
Thân nhân dạo khắp tây đông 
Đường tới mười thu khỏi bụi hồng 
Dịp huyện hoa còn quyến khách 
Rầy biên tuyết đã thành ông 
Đành hay thương hải đòi thì biến 
Đà biết nhân gian mọi sự không 
Chẳng pháp giang hồ nơi vắng vẻ 
Cảnh thanh lọ ước cảnh non Bồng.
                             Nguyễn Trãi
         Người Ăn Mày
Góp giang sơn xách một quai
Lượng bằng sông biển chẳng từ ai
Vườn đào ngõ mận từng len lỏi
Gác tía lầu son mặc nghỉ ngơi
No biết thế tình mùi mặn nhạt
Quản bao nhật nguyệt bữa đầy vơi
Vương tôn thuở trước làm sao tá
Bái tướng phong hầu, ấy những ai
Lượng bằng sông biển chẳng từ ai
Vườn đào ngõ mận từng len lỏi
Gác tía lầu son mặc nghỉ ngơi
No biết thế tình mùi mặn nhạt
Quản bao nhật nguyệt bữa đầy vơi
Vương tôn thuở trước làm sao tá
Bái tướng phong hầu, ấy những ai
                               Lê Thánh Tôn
       Cảnh nhàn 
Lọ là thành thị, lọ lâm toàn, 
Được thứ thì hơn miễn phận nhàn.
Vụng bất tài nên kém bạn 
Già vô sự ấy là tiên 
Đồ thư một quyển nhà làm của; 
Phong nguyệt năm hồ khách nổi thuyền. 
Dù nhẫn chê khen, dù miệng thế, 
Cơ mầu tạo hóa mặc tự nhiên.
                         Nguyễn Bỉnh Khiêm. 
Ngôn Ẩn Thi Tập Bài 1
Trên đầu đã rối tóc hoa râm
Lẩn thẩn còn chơi đám cát lầm 
Nẻo lợi danh tuy dở bước  
Lòng trung hiếu hãy bền cầm 
Khôn chửa đủ mùi kim cổ
Dại nào lường máy thiển thâm
Miễn trọn cho cùng nhân sự chửa
Thôi thôi rất lẽ thuận thiên tâm
Khôn chửa đủ mùi kim cổ
Dại nào lường máy thiển thâm
Miễn trọn cho cùng nhân sự chửa
Thôi thôi rất lẽ thuận thiên tâm
                 Nguyễn Hữu Chỉnh
Tôi thường tự hỏi: "Trong
 hiện tại, Thơ Đường Luật cũng phát triển rất mạnh, tại sao thế hệ chúng
 ta không hưởng ứng và phổ biến sự bất khuất của Ức Trai Tiên Sinh nói 
riêng và dân tộc Việt nói chung, qua dạng Thơ Đường Luật Thất Ngôn Xen 
Lục Ngôn?". Với suy nghĩ này, thỉnh thoảng tôi có làm một số bài thơ Đường Luật theo dạng này, gần đây nhất là bài "Tập Tành Thơ":
     Tập Tành Thơ
Nhớ xưa tập tểnh học làm thơ
Mới viết đôi câu đã đẫn đờ
Lục Bát vần lưng nghe lủng củng
Luật Đường niêm đối thấy ngu ngơ
Mới viết đôi câu đã đẫn đờ
Lục Bát vần lưng nghe lủng củng
Luật Đường niêm đối thấy ngu ngơ
Tự Do ư Tự Do hử
Thơ Mới ơ Thơ Mới quờ
Cứ tưởng dễ dàng nên bắt chước
Ai dè rắc rối thiệt không ngờ.
Thơ Mới ơ Thơ Mới quờ
Cứ tưởng dễ dàng nên bắt chước
Ai dè rắc rối thiệt không ngờ.
                                Quên Đi                
***

bài rất hấp dẫn
Trả lờiXóa