Chiều Trên Sân Ga Lẻ
Chiều buông tím sẫm ở chân trời
Mờ ảo màn sương phủ khắp nơi
Ngọn gió xạc xào trong khóm lá
Chuông chùa ngân vọng giữa ngàn khơi
Tàu qua vội vã dần xa khuất
Trạm đứng chơ vơ mãi ngóng vời
Những chuyến đi, về luôn hối hả
Kẻ lên, người xuống tai ga đời.
Phương Hà
(18/11/2020)
***
Các Bài Họa:
1/ Mùa Đông
Ríu rít về Nam đám vịt trời
Cánh đồng bỏ lại tuyết nơi nơi.
Bóng chiều nhoà nhạt tà dương khuất
Đồi núi mơ màng ánh nguyệt khơi.
Rờn rợn chó tru nghe diệu vợi
Vang vang gió hú vọng xa vời.
Rừng phong trơ trọi buồn im đứng
Trắng xoá mênh mông đẹp tuyệt vời!
2/ Tàu Đời
Biết đến ga nao ở cuối trời?
Khách lòng xao xuyến nghĩ về nơi...
Tàu dừng kẻ xuống hành trang bỏ
Còi rúc người cười nhịp sống khơi.
Mấy lúc an vui sương tuyết nguyệt
Nhiều khi ngụp lặn gió mưa đời.
Hành trình tốt xấu tuỳ duyên phước
Bí mật trần gian mãi tuyệt vời!
Mailoc
11-18-2020
***
Trên Chuyến Tàu Đời
Ta đang rong ruổi chuyến tàu đời
Đi khắp tận cùng đến mọi nơi
Có lúc gập ghềnh trong núi thẳm
Nhiều khi êm ả giữa đồng khơi
Cửa ra hành lý không mang xuống
Sân đợi tư trang chẳng xách vời
Tàu vẫn âm thầm đưa đón khách
Nhìn quanh xanh biếc một màu trời
songquang
***
Hồn Xưa
Mây xám dần lan một góc trời
Thuyền ai xuôi ngược trú tìm nơi
Con đò năm cũ còn mong nhớ
Lữ khách ngày xưa mãi viễn khơi
Rả rích giọt tình đang thổn thức
Bâng khuâng kỷ niệm đã xa vời
Mỗi mùa mưa đến tình thêm vắng
Bến vẫn người đâu lặng lẽ đời.
Quên Đi
***
Ga Chiều
Người đã quay lưng lạnh một trời
Nghìn trùng xa cách viễn phương nơi
Hoa trôi sóng nước theo dòng nước
Tình lỡ thuyền tình vượt biển khơi
Xa mặt cớ chi hoài tưởng nhớ
Chung lòng hồ dễ chẳng trông vời
Ga chiều chuyến chót xuân không tới
Là mất nhau thôi suốt cả đời
Kim Phượng
***
Sân Ga Đẫm Lệ
Chiều xuống mống vồng hiện cuối trời
Sân ga tỉnh lẻ trạm nhiều nơi
Giang hồ lãng tử vô bờ bến
Sóng gió thuyền nan lướt biển khơi
Xe lửa đoàn tàu đi tít tắp
Bạn bè thân thích tiễn xa vời
Phù du cát bụi buồn thân phận
Đẫm lệ chia tay khổ một đời !...
Mai Xuân Thanh
Ngày 20/11/2020
***
Ở tận miền xa bỗng tím trời
Sương mờ thoáng hiện tỏa đầy nơi
Chùa ngân dịu lắng hồi chuông khẽ
Gió thoảng nhàn du những ngọn vời
Vội vã xe vào ga chuyển bến
Âm thầm hướng thả dạng về khơi
Tàu dong ruổi tuyến đường an định
Cõi lặng tìm vui khoảng cuối đời.
Mai Thắng – 201124
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét