Trời thu như nhuộm sắc vàng
Khiến cho lòng chạnh mơ màng bóng xưa
Trời thu hiu hắt nắng thưa
Thời gian vun vút vẫn chưa thấy người
Trời thu giờ bặt tiếng cười
Đợi chờ đăng đẳng mấy mươi năm dài
Trăng thu chênh chếch về tây
Cung đàn lỡ nhịp đong đầy vấn vương
Trăng thu trải khắp nẻo đường
Biết ai có nhớ chữ thương vẫn còn
Trăng thu nay cũng héo hon
Đợi tình nhân khiến mỏi mòn lòng đau
Gió thu lay động cành đào
Cơn ngâu rả rít nghe sao não nề
Gió thu khơi nỗi buồn về
Trông người vạn dặm ủ ê tháng ngày
Gió thu đưa lá vàng bay
Chữ tình sao lại đắng cay hỡi tình.
Quên Đi
Khiến cho lòng chạnh mơ màng bóng xưa
Trời thu hiu hắt nắng thưa
Thời gian vun vút vẫn chưa thấy người
Trời thu giờ bặt tiếng cười
Đợi chờ đăng đẳng mấy mươi năm dài
Trăng thu chênh chếch về tây
Cung đàn lỡ nhịp đong đầy vấn vương
Trăng thu trải khắp nẻo đường
Biết ai có nhớ chữ thương vẫn còn
Trăng thu nay cũng héo hon
Đợi tình nhân khiến mỏi mòn lòng đau
Gió thu lay động cành đào
Cơn ngâu rả rít nghe sao não nề
Gió thu khơi nỗi buồn về
Trông người vạn dặm ủ ê tháng ngày
Gió thu đưa lá vàng bay
Chữ tình sao lại đắng cay hỡi tình.
Quên Đi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét