Trong thanh vắng tứ thi về lặng lẽ
Khi chữ yêu tràn ngập lúc riêng tư
Và chữ thương gieo đau xót chẳng từ
Giờ chỉ có mấy dòng thơ thổn thức.
Mây thơ thẩn lặng yên chờ đợi gió
Gió vô tình mãi dạo bước rong chơi
Chợt nhớ mây mây tan biến cuối trời
Để lại đó những tháng ngày vô vị
Bao nhớ thương như rừng thu nhớ lá
Lá âm thầm lặng lẽ bỏ cây đi
Lá và cây còn lại được những gì
Giờ chỉ có một khoảng không vô tận
Kỷ niệm xưa hiện về trong cay đắng
Mỗi mùa thu nghe cảm giác bâng khuâng
Nhớ làm sao một nỗi nhớ vô ngần
Ôi dĩ vãng có bao giờ tái hiện...
Đêm mưa vắng chẳng còn nghe ray rức
Bao ưu phiền đã gởi gắm vào thơ
Lòng lặng yên cảm giác quá bất ngờ
Nghe thoải mái khi tâm tình giải tỏa.
Quên Đi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét