Đôi lời tạ từ gửi thân quen và đám học trò cũ ở Sa Đéc và Cần Thơ khoảng thời gian 1955-1975.
Trăm Năm Một Cuộc
Đất khách cuối đời mất gốc,
Chút tình chữ nghĩa còn vương.
Bể dâu, tấc lòng con đỏ,
Những ngày, những tháng tha hương.
Tuổi già quay đầu nhìn lại,
Trăm năm, một cuộc vô thường!
Phạm Khắc Trí
***
Chân
Một kiếp quê nhà trôi nổi
Tháng năm xưa cũ đa vương
Bước tương lai chừng lụn tắt
Dĩ vãng mơ tìm chút hương
Nỗi buồn chừng như tìm đến
Nhân sinh đâu đã bình thường
Quên Đi
***
Chân Như
Hải ngoại, quê nhà xa cách
Bỏ đi, bao mối tơ vương
Chạnh lòng, mai sau tiếp bước
Quá khứ qui về cố hương
Nặng tình nên chi quay lại
Ta bà nghiệp trả vay thường
Mai Xuân Thanh
Sunday 16/06/2019
***
Y Đề
(Trao về bác Tri Khac Pham)
Đất khách, một đời tim óc,
Quê nhà, bao nỗi vấn vương.
Thăng trầm, nước non còn đó !
Vui buồn, ta kẻ tha hương.
Cuộc Hẹn, ngày về chưa định,
Nhưng mong, nó sẽ phi thường.
Danh Hữu
***
Thời Gian!
Ôi! Cái già trong cơn gió lốc,
Mái đầu xanh mấy chốc mờ sương.
Quê người lặng lẽ sầu vương
Cảm hoài từng phút vô thường về đâu?
Thời gian tựa bóng câu qua cửa
Dằng dặc buồn một nửa lòng quê !
Mailoc
***
Nghiã Cũ Một Thời
Làm thân lữ khách cuối đời
Còn đây nghĩa cũ một thời vấn vương
Xứ người quạnh quẽ sấu thương
Rồi bao năm tháng tha hương mỏi mòn
Đượm buồn nghĩ đến nước non
Ngày về đất Mẹ có còn... tình không ??
songquang
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét