Trăng tròn khuyết đường mây nào mở lối
Lòng nghe dâng bao cảm xúc bồi hồi.
Xuân hạ thu đông mai vàng mấy độ
Tình quê hương đâu há dễ phai phôi
Tang điền thương hải chẳng dừng biến đổi
Tuế nguyệt phong ba thế sự đã rồi
Trái đất vẫn xoay non sông vẫn đấy
Sao chừng như cay đắng ngập hồn tôi.
Quên Đi
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét