1/ Đầu Đề:
Một chạp là tiết mùa đông
Mưa phùn đêm vắng trong lòng lạnh thay
Mưa phùn đêm vắng trong lòng lạnh thay
(Ca Dao)
2/ Mượn các Vần trong bài thơ " Đêm Mơ" của Quách Tấn. Được qui định theo thứ tự: ngân, trần, nhân, xuân, lân.
-----
Các Bài Hoạ Hạn Vận
Đông Cô Đơn
Khắc khoải đêm dài lặng bến Ngân
Tình ơi mòn mỏi chốn dương trần
Mưa phùn lất phất ngoài song cửa
Đông tiết lạnh lùng vắng cố nhân
Chờ đợi vòng tay mùa gió bấc
Giấc hồng tìm lại hạt mưa xuân
Trách đời năm tháng sầu ly biệt
Mờ mịt phủ dày sương khói lân
Quên Đi
***
Chiều Đông
Chuông chiều xóm nhỏ vẳng xa ngân
Từng bước tâm tư lắng bụi trần .
Đất khách lạnh lùng đời lử thứ
Mùa đông thấm thía kiếp chinh nhân .
Mưa phùn trong gió chao cánh nhạn
Đêm vắng bên trời tiếc tuổi xuân .
Sao cứ ôm sầu vương vấn mãi ?
Ai người đồng bệnh để tương lân !
Mailoc
Cali 12-2-16
***
ĐÊM ĐÔNG
Đêm đông quạnh quẽ ngắm sông Ngân,
Thổn thức thương ai chán cõi trần...
Bệnh tật, cao niên, hồn chín suối.
Ai người tri kỷ kẻ tha nhân...
Mưa phùn lạnh lẽo đây thương bạn,
Gió bấc khô môi đấy nhớ xuân...
Đêm vắng chong đèn buồn lữ thứ,
Cố nhân ! Đành tạm biệt thôn lân !
Mai Xuân Thanh
***
ĐẤT MỸ CHIỀU ĐÔNG
Chiều đông đất Mỹ chẳng chuông ngân,
Rét mướt mưa tuôn sạch bụi trần.
Vắng ngắt buồn vương lòng viễn xứ,
Quạnh hiu sầu sát hữu tình nhân.
Cô đơn đất lạ nào mong Tết,
Vò vỏ quê người chẳng đợi Xuân.
Rả rít mưa chiều đông thắm lạnh,
Nào người tri ngộ đãi tương lân !?
Đỗ Chiêu Đức
***
ĐÊM ĐÔNG ĐỜI VIỄN XỨ
Giáo đường đêm vắng tiếng chuông ngân
Tục lụy còn vương gót cõi trần
Đông đến đã cạn dòng "thơ thẩn"
Thu tàn mất hứng kiếp thi nhân
Cô phòng bấc lạnh người xa xứ
Đất khách mong chờ giấc mộng xuân
Ước vọng mỏi mòn ngày tháng lụn
Biết tìm đâu được kẻ đồng lân !
songquang
***
Hoài Đông
Hoài Đông
Đêm đông thăm thẳm dãy sông Ngân
Neo chiếc thuyền con buộc khách trần
Xao động lâng lâng hồn viễn xứ
Dịu dàng thỏ thẻ lời tình nhân
Mịt mù gió bấc buông rèm mộng
Lất phất mưa phùn mơ giấc xuân
Dù cách hai phương lòng buốt giá
Chung trao nồng ấm bệnh tương lân
Kim Phượng
***
Các Bài Hoạ Tá Vận:
Kiến Kỳ Lân
Ví dầu dùi gỗ gõ chuông ngân
Đánh thức nhân gian tỉnh mộng trần
Tục khách dữ lành luôn hái quả
Tâm hồn sáng tối bởi gieo nhân
Nếu không gắng sức vào đông chí
Thì chẳng được mùa lúc lập xuân
Đen đỏ do mình chiêu cảm tất
Thái bình rồi sẽ kiến kỳ lân !
Cao Linh Tử 3/12/2016
***
Nỗi Buồn Năm Tháng
Đã đi gần hết quãng đường trần
Rệu rã tâm hồn, mỏi xác thân
Nhà vắng xót xa đời thiếu phụ
Dặm dài nhòa nhạt bóng chinh nhân
Thu vàng, luyến tiếc khung trời hạ
Đông xám, mong chờ tia nắng xuân
Ngày vẫn dần trôi trong quạnh quẽ
Không người chia sẻ mối tương lân
Phương Hà
Chiều Viễn Xứ
Chiều xa khắc khoải vọng chuông ngân
Xót kiếp người trôi nổi bước trần
Viễn xứ lạc loài chân lãng tử
Ly hương mòn mỏi gót tha nhân
Ngày buồn mộng tưởng thương tình Phượng
Đêm vắng mơ hồ tiếc dáng Xuân
Biết đến bao giờ qua lối cũ
Bàng hoàng tương ngộ giữa thôn lân.
Dung tran
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét