Gió vờn đưa đẩy cánh diều
Sương còn mong đợi nắng chiều dần tan
Đường quê khách thấy ngỡ ngàng
Con sông uốn lượn rộn ràng tuổi thơ.
Dòng đời như một giấc mơ
Cố hương ta đã đợi chờ bấy lâu
Thời gian như nước qua cầu
Bao năm trở lại mái đầu điểm sương
Chạnh lòng thay kẻ ly hương
Cảnh nay lạ lẫm nhớ thương thuở nào.
Bạn chơi lúc nhỏ ra sao
Trải qua binh lửa còn bao nhiêu người
Tuổi nay cũng sắp tám mươi
Sao ta nhớ lúc chín mười thuở xưa
Cùng bơi đùa với bặp dừa
Tiếng cười vang động buổi trưa xóm nghèo.
Giờ đâu tiếng lá tre reo
Tiếng hò ru trẻ tiếng chèo nhặt khoan
Có ai người cũ bên đàng
Cho ta hình bóng xóm làng năm nao.
Quên Đi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét